Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1491

Nam Khuê nhìn anh, cả người run lên.

Cô không phải con ngốc, cô có thể nghe hiểu hàm ý trong câu nói của anh.

Nhưng, sao anh có thể suy đoán cô như thế chứ?

“Anh có ý gì?” Nam Khuê tức giận nhìn về phía anh: “Ý của anh là em tùy tiện câu dẫn đàn ông, cố ý nhận nhầm người để tìm một người cha rẻ mạt cho đứa con trong bụng?”

“Cố Mạc Hàn, sao anh có thể nghĩ về em như thế chứ?”

Nam Khuê chỉ cảm thấy như trái tim mình bị một con dao đâm vào, đau đớn vô cùng.

Cô không muốn khóc, nhưng đôi mắt cô đã ướt đẫm rồi.

“Anh biết không? Tất cả mọi người đều có thể nghĩ em như thế, nhưng chỉ có anh là không được.”

Thật ra sau khi nói những lời vừa này, Cố Mạc Hàn đã hối hận rồi.

Anh cũng không biết bản thân bị làm sao, đột nhiên nghe thấy cô gọi mình là ông xã, trong lòng anh liền nghĩ có phải cô cũng đã gọi những người đàn ông khác là “ông xã” không.

Chỉ cần nghĩ như vậy, trong lòng anh liền bắt đầu kìm không được mà trở nên ghen tuông và đố kỵ.

Như thế này vượt quá tầm kiểm soát rồi.

Anh của hiện tại, căn bản không phải là dáng vẻ bình thường của anh.

Trong lòng anh rất hoảng sợ.

Cứ nghĩ đến Hiểu Tinh, trong lòng anh lại càng cảm thấy áy náy vô cùng.

Hiểu Tinh là sinh viên đại học ở trên đảo, bất luận là nhân phẩm tính cách hay ngoại hình thì đều rất tuyệt vời, anh biết, trên đảo có rất nhiều người đàn ông thích cô ta.

Thậm chí có vài người cũng liếc mắt đưa tình với cô ta rồi nữa.

Nhưng kỳ lạ là anh chưa bao giờ cảm thấy ghen tuông.

Nhưng với cô gái trước mắt này, anh lại mất khống chế hết lần này đến lần khác.

Cứ nhìn thấy cô là anh lại cảm thấy bản thân giống như một con ngựa hoang bị mất kiểm soát, làm sao cũng không thể khống chế nổi bản thân.

Thế nên mới không chịu suy nghĩ mà nói ra lời đó.

“Xin lỗi, tôi rút lại câu nói vừa rồi, tôi không có ý đó đâu.”

Nhưng, vừa nhìn thấy mắt cô đỏ lên, anh lại lập tức mềm lòng.

“Vậy anh có ý gì?” Nam Khuê trong lòng rất khó chịu.

“Tôi, tôi chỉ là”

Bỏ đi, có một vài lời giải thích không nên nói ra.

Nếu không chỉ khiến cho lời giải thích càng ngày càng loạn thôi.

Nhưng, Cố Mạc Hàn làm sao cũng không nghĩ tới.

Chính vào lúc này, trên người đột nhiên truyền tới một cảm giác va chạm nho nhỏ, khi phản ứng lại thì Nam Khuê đã chạy lại ôm chầm lấy anh rồi.

Đôi tay thon dài của cô ôm chặt lấy eo anh.

Rõ ràng chỉ là một lực nhỏ, nhưng lại nặng nề nện vào ngực anh.

Cố Mạc Hàn cả người sững sờ, toàn thân trở nên căng thẳng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK