Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1492

Một lúc lâu sau, anh vẫn chưa phản ứng lại.

Cho đến khi giọng nói của Nam Khuê vang lên bên tai: “Cố Mạc Hàn, anh ghen rồi đúng không?”

“…”

Trong chốc lát, đầu óc anh trắng xóa.

Thậm chí hoàn toàn quên luôn việc đẩy cô ra.

“Sao lại không trả lời em?” Nam Khuê truy hỏi.

Lần này, Cố Mạc Hàn cuối cùng cũng đã hoàn lại hồn.

“Cô Nam Khuê, cô buông tôi ra đi, cô nên biết, tôi là người đã có vị hôn thê rồi, chúng ta không nên như thế này.”

Nhưng, khi nghe thấy lời của anh, Nam Khuê không những không buông tay ra mà ngược lại còn ôm anh chặt hơn trước.

Cô ngẩng đầu lên, đôi mắt nai tơ ngây thơ nhìn anh.

Nhưng giọng nói lại tràn đầy bá đạo: “Vậy chúng ta nên như thế nào?”

“Cố Mạc Hàn, nếu như em nói em thích anh thì anh sẽ tin chứ?”

Ầm một tiếng, Cố Mạc Hàn chỉ cảm thấy đầu óc anh không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nữa rồi.

Cô thích anh?”

Hai người chỉ vừa mới gặp nhau có vài lần, điều này làm sao có thể chứ?

Cố Mạc Hàn kéo tay cô ra, cố gắng dùng ngữ khí bình tĩnh nhất để trả lời cô: “Cô Nam Khuê, cô đừng nói đùa nữa, không phải cô nói bản thân đã có chồng, có con rồi sao?”

“Đúng vậy, nhưng chồng của em chính là anh, cha của con em cũng là anh, người mà em thích cũng là anh. Cố Mạc Hàn, em đã nói rất nhiều lần rồi, anh chính là Lục Kiến Thành, là chồng của em.”

“Sao anh lại không chịu tin chứ?”

Lần này, Nam Khuê không tức giận, cũng không lớn tiếng.

Cô chỉ dùng ngữ khí bình tĩnh để nói những lời này.

Không ngoài dự đoán của cô, Cố Mạc Hàn lắc lắc đầu: “Nhưng tôi không phải là Lục Kiến Thành mà cô nói.”

“Đương nhiên là anh phải, anh chỉ là mất trí nhớ nên không nhớ được thân phận trước đây của mình mà thôi.”

“Nói bậy, vậy cô có chứng cứ gì không?”

Cuối cùng, Cố Mạc Hàn cũng đã hỏi.

Nghe thấy câu này, Nam Khuê liền biết mình đã có hi vọng.

Nếu anh đã dám hỏi, chứng tỏ rằng trong lòng anh cũng đã bắt đầu nghi ngờ, đã có chút dao động rồi.

Chỉ có lúc này, cô cầm chứng cứ ra mới có ý nghĩa.

Nếu không anh chỉ nghĩ rằng tất cả mọi chứng cứ mà cô đưa ra đều là ngụy tạo.

Anh sẽ không chỉ không tin mà ngược lại sẽ càng bài xích cô hơn.

“Đương nhiên em có, nhưng anh dám xem không?” Nam Khuê hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK