Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1350

“Cậu đang ở đâu?” Cuối cùng, Lục Kiến Thành nghiến răng hỏi.

Quý Dạ Bạch diễn nốt lần này chẳng qua là muốn được rời khỏi công ty một cách đàng hoàng.

Mà thôi, dù sao thì anh ta cũng đã thua rồi, anh sẽ cho cậu ta mặt mũi nốt lần này.

“Vậy thì phiền Lục tổng đi một chuyến rồi. Hiện tại tôi đang ở nước ngoài. Chỉ cần anh tới, tôi sẽ ký ngay.”

“Đợi tôi.” Lục Kiến Thành cúp điện thoại.

Biết anh đi nước ngoài, Nam Khuê cả ngày cảm thấy có chút ảm đạm.

Mọi người lo lắng hơn.

Không biết cô nghĩ nhiều rồi hay chỉ là đang cảm thấy không thoải mái.

Buổi tối, cô sắp xếp hành lý cho Lục Kiến Thành.

Lục Kiến Thành rất đau lòng khi thấy cô lấy quần áo từ trong tủ ra, sau đó lại cúi người cất vào vali: “Sao lại tự mình sắp xếp vậy? Cứ giao cho người bên dưới sắp xếp là được.”

“Em đã quen với thói quen ăn mặc của anh. Hơn nữa, là vợ anh, em vẫn muốn tự tay làm những việc riêng tư hơn này cho anh.”

Lục Kiến Thành nắm lấy tay cô, kéo cô ngồi xuống giường.

Đồng thời tự mình gấp lại quần áo: “Em còn đang mang thai, anh làm sao có thể nhẫn tâm để cho em làm chuyện này? Nếu em lo lắng, thì có thể ngồi cạnh xem, anh sẽ tự mình sắp xếp.”

“Còn quên cái gì thì nói cho anh biết.”

“Ừm.”

Lục Kiến Thành nhanh chóng thu dọn đồ đạc.

Vali trong vài phút đã đầy đồ.

“Chuyến bay ngày mai vào lúc mấy giờ? Em đưa anh ra sân bay.” Nam Khuê hỏi.

“Bảy giờ, anh sẽ dậy lúc năm giờ rồi đi. Lúc đấy còn quá sớm, vậy thì không cần tiễn anh. Anh sẽ quay lại ngay sau khi xong công việc.”

“Không sao, lát nữa em đi ngủ sớm, em vẫn là muốn tiễn anh.”

Lục Kiến Thành đi tới, nhẹ nhàng vuốt ve bụng của Nam Khuê: “Nhóc con, mẹ có chút hơi cứng đầu, con có thể giúp cha thuyết phục mẹ được không? Con nói với mẹ, cho dù mẹ không ngủ, nhưng con thì muốn ngủ nướng chứ.”

Nam Khuê bị thuyết phục: “Vậy được rồi, em không đưa anh ra sân bay nữa, nhưng em vẫn phải ra cửa tiễn anh.”

Ngay lúc Lục Kiến Thành định nói, Nam Khuê vươn tay che nhẹ môi anh: “Anh đừng từ chối, em đã thỏa hiệp rồi.”

“Vâng, vâng, bà xã, điều anh muốn nói là, chúng ta hãy nghỉ ngơi sớm đi.”

“Được.”

Chưa đến năm giờ, Lục Kiến Thành đã dậy.

Tắm rửa, mặc quần áo xong, mới năm giờ.

Anh bước đến bên giường, nơi Nam Khuê đang ngủ say.

Tối qua bị nhóc con quấy rầy nên cô phải dậy nôn mửa mấy lần, nửa đêm ngủ không ngon giấc.

Mãi đến hai ba giờ cô mới thực sự chìm vào giấc ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK