Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1465

“Ừ.”

“Chỗ Tư Mục với Niệm Khanh cậu không cần lo lắng, lúc trở về mình sẽ nói với Tư Vũ ngay lập tức, chị ấy sẽ chăm sóc bọn chúng tốt, mình với anh Chu có thời gian sẽ đi gặp bọn chúng.”

Nam Khuê gật đầu: “Được, có các cậu ở đây mình rất yên tâm.”

“Khuê Khuê, tạm biệt, tự chăm sóc bản thân nhé.”

“Thiếu phu nhân, hãy chăm sóc tốt cho chính mình.”

Nhìn đoàn người bọn họ lên máy bay, Nam Khuê dùng sức vẫy tay.

Chẳng bao lâu, máy bay cất cánh, trong thanh âm ầm ầm, họ ngày càng xa cô.

Mãi đến khi không nhìn thấy cái gì nữa, Nam Khuê mới xoay người lại: “Trần Tranh, chúng ta trở về đi.”

“Vâng, thiếu phu nhân.”

Về đến nhà, Nam Khuê đưa ảnh của Lục Kiến Thành cho Trần Tranh: “Bây giờ mất trí nhớ rồi, tên của anh ấy bây giờ là Cố Mộ Hàn, còn có một vị hôn thê tên là Chu Hiểu Tịnh.”

“Tôi muốn anh tận dụng mấy ngày anh ấy ở chỗ này tra hết tất cả tin tức của anh ấy, sau đó báo lại cho tôi.”

“Được, thiếu phu nhân, tôi lập tức cho người đi làm.”

Sau khi ăn trưa, Nam Khuê ngủ một giấc.

Bởi vì em bé cũng hơn một tháng rồi nên cô cũng buồn ngủ hơn.

Một giấc ngủ trưa cũng có thể ngủ gần ba tiếng.

Khi thức dậy, nắng nóng giữa trưa vừa lúc nhạt dần, ánh mặt trời dịu hơn rất nhiều.

“Bảo bối, hôm nay thời tiết rất đẹp, cát ven biển vừa mịn lại vừa thoải mái, mẹ dẫn con đạp sóng, đi đón gió được không?”

Đội mũ chống nắng, Nam Khuê mặc một chiếc váy hoa vụn che bụng rồi đi ra bãi biển.

Trần Tranh lo lắng, vốn định đi theo, nhưng Nam Khuê nói muốn một mình đi.

“Thiếu phu nhân, vậy cô cẩn thận, nhất định phải mang theo điện thoại di động, nhỡ đâu có việc phải lập tức gọi điện thoại cho tôi.”

Nói thì nói như vậy, nhưng Trần Tranh vẫn một mực lo lắng nên ở phía sau duy trì khoảng cách nhất định, lặng lẽ đi theo.

Hơn nữa, Lâm Tiêu cùng Chu Cảnh Quan đã dặn dò anh ta nhiều lần: Bất kể lúc nào, nhất định phải bảo vệ an toàn cho thiếu phu nhân.

Nam Khuê vừa đến bãi biển, từ xa đã nhìn thấy Cố Mạc Hàn và Chu Hiểu Tịnh.

Bọn họ sóng vai đi dạo trên bãi biển, vẫn là dáng vẻ ân ái ngọt ngào như trước.

Tuy chỉ nhìn mà ngực vẫn cực kỳ khó chịu.

Nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với lần đầu tiên.

Nam Khuê nắm chặt tay, cố gắng khống chế cảm xúc của mình.

Cho dù có khổ sở đến đâu, cô cũng phải nhịn xuống.

Lần này, cô không tiến lên.

Ngược lại ở bên cạnh các cô gái trên đảo cùng trò chuyện.

Lúc nói chuyện, các cô gái thấy ánh mắt cô rơi vào trên người Cố Mạc Hàn, nhịn không được cười nói.

“Có phải cô cũng cảm thấy anh Cố rất đẹp trai không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK