Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1626

Mãi cho đến khi Nam Khuê kiểm tra xong, anh ta mới nói: “Thiếu phu nhân, thật ra những thứ ban nãy là do thiếu gia mua.”

“Ngài ấy nghe nói bác sĩ cần nên đã lập tức chạy xuống mua.”

Nam Khuê sửng sốt: “Anh ấy đến đây khi nào vậy?”

“Thật ra lúc nãy ngài ấy vẫn luôn đi sau cô, từ khi chúng ta đến bệnh viện, đến khi cô khám thai ngài ấy chưa từng rời khỏi đây, vẫn luôn yên lặng đi theo cô.”

Lần này Nam Khuê vô cùng bất ngờ.

Nhưng lúc ngẩng đầu lên, cô nhìn quanh một vòng nhưng lại không phát hiện bóng dáng anh ở đâu hết.

“Thật sao?” Nam Khuê có chút cô đơn hỏi lại.

Ngồi ở ghế sau, cô có chút không tập trung.

“Trần Tranh, bây giờ tôi không muốn về, anh đưa tôi đến trung tâm thương mại phía trước đi, tôi muốn đi dạo mua vài thứ cho em bé.”

“Được, thiếu phu nhân.”

Trần Tranh rẽ trái trên đường phía trước, Lục Kiến Thành cũng lập tức rẽ trái.

Xe của hai người cách mấy chiếc xe, nối đuôi nhau đi vào hầm đậu xe của trung tâm thương mại.

Lúc Lục Kiến Thành đậu xong xe đi lên thì Nam Khuê và Trần Tranh đã ở trong cửa hàng thời trang nam.

Cách cửa kính, anh thấy rõ khuôn mặt của Nam Khuê.

Cô đang cầm một bộ quần áo, lúc nghe nhân viên giới thiệu, khuôn mặt cô dịu dàng nhẹ nhàng, khóe miệng mang nụ cười nhẹ.

Cả người cô đều chìm trong sự hạnh phúc và vui vẻ.

Cô như thế sao có thể không đẹp được chứ?

“Khuê Khuê…” Lục Kiến Thành không kiềm chế được mà gọi tên cô.

Nhưng anh biết cô không nghe được.

Nam Khuê nghe nhân viên giới thiệu, cô chọn chút đồ cần dùng sau khi sinh.

Mỗi một lần chọn một thứ gì đó, cô đều vô cùng cẩn thận dịu dàng.

Trần Tranh luôn ở bên cạnh cô.

Nam Khuê đi chỗ nào thì anh ta đi chỗ đó.

Đột nhiên nhìn quần áo trước mắt, cô dừng lại, tự mình lấy mấy món xuống, sau đó xoay người hỏi nhỏ.

“Trần Tranh, anh thấy cái nào đẹp nhất?”

Trần Tranh cười đáp lại: “Thiếu phu nhân thích cái nào nhất?”

“Cái nào cũng đẹp, tôi đều thích hết, không biết nên lấy cái nào nên mới hỏi ý kiến anh một chút.”

Vì bị quần áo che nên Nam Khuê không thể thấy Lục Kiến Thành.

Nhưng thật ra hai người lúc này đang cách nhau rất gần.

Cho nên những lời Nam Khuê nói lúc này Lục Kiến Thành đều nghe không sót chữ nào.

Giây phút này anh không biết tâm trạng của mình đang như thế nào.

Ghen tị?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK