Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1463

Anh là người con trai duy nhất của nhà họ Chu, tôi biết dì đối với anh vẫn luôn đặt kỳ vọng vô cùng cao, hơn nữa chú đã ra đi, dì rất muốn hướng chú giải thích một chút, mong muốn anh có thể sớm ngày kết hôn sinh con, nhưng mà….”

Nam Khuê cúi đầu: “Tóm lại, tôi đặc biệt cảm thấy có lỗi với anh cùng dì, hai người đối với tôi tốt như vậy nhưng tôi lại luôn phụ lòng của hai người.”

Thấy chủ đề nói chuyện có chút ảm đạm, Chu Tiễn Nam liền đưa tay lên xoa đầu của Nam Khuê một lần nữa.

“Em dù sao cũng đã kết hôn rồi, cũng đã làm mẹ của người ta rồi, sao vẫn giống như một đứa trẻ, cả ngày suy nghĩ lung tung vậy!”

“Nghĩ đến mấy chuyện đó làm gì chứ? Đó đều là những chuyện em nên quan tâm, tôi cũng không có áp lực, em càng không cần phải áp lực.”

“Hơn nữa, nếu em muốn tôi có bạn gái nhanh một chút, kết hôn nhanh một chút vậy thì phải nhanh chóng giúp Lục Kiến Thành lấy lại được trí nhớ, hai người nhanh chóng hòa hợp như lúc đầu, tổ chức một đám cưới, sau đó sinh đứa nhỏ trong bụng ra, nhìn thấy hai người hạnh phúc, tôi mới có thể yên tâm được.”

Nam Khuê mỉm cười gật đầu: “Được rồi, mặc kệ là vì tôi, vì đứa con ở trong bụng hay là vì hạnh phúc của cảnh sát Chu, tôi cũng nhất định phải nỗ lực.”

“Được, vậy tôi sẽ đợi, em phải nhanh lên, nếu không tôi già rồi, sau này các cô gái khác sẽ không thích tôi nữa.” Chu Tiễn Nam cũng nói đùa một chút.

“Yên tâm đi, với sức hấp dẫn của cảnh sát Chu, cho dù là thêm vài năm nữa cũng vẫn rất có sức hút, vẫn có thể làm cho rất nhiều cô gái mê đắm.”Nam Khuê cười nói.

Nhìn thấy cô vẫn có thể cười, còn có thể trêu chọc người khác, Chu Tiễn Nam cũng yên tâm hơn rất nhiều.

Lúc này, Nam Khuê nói: “Bên ngoài lạnh lắm, đi thôi, chúng ta vào trong đi.”

“Được rồi.”

Khi vào đến trong, Nam Khuê chủ động hỏi Đông Họa: “Họa Họa, còn có gì để ăn không?”

Đông Họa vừa nghe thấy cô hỏi liền cảm thấy vô cùng vui vẻ nói: “Có chứ, có chứ, sợ cậu đói bụng, mình vẫn luôn hâm nóng cháo cho cậu đấy.”

“Vừa mới nôn ra một chút, quả thực có chút đói bụng.”

“Được, vậy cậu chờ mình, mình sẽ lập tức đi lấy cho cậu một chén.”

“Được, cám ơn Họa Họa.”

Ăn cháo xong, Nam Khuê đặt chén xuống, sau đó nhìn về phía ba người ngồi ở bên cạnh nói: “Ban đầu vừa mới biết được sự thật này tôi đúng là vô cùng khổ sở, cũng không thể chấp nhận được nó nhưng hiện tại tâm tình của tôi đã tốt hơn rất nhiều rồi.”

“Mặc dù chuyện Kiến Thành mất trí nhớ khiến cho tôi rất hó có thể chấp nhận nhưng so với việc tính mệnh của anh ấy gặp nguy hiểm thì đây chỉ là một vấn đề nhỏ mà thôi. Tôi tin tưởng anh ấy sẽ nhớ ra tôi. Anh ấy chỉ là tạm thời mất trí nhớ mà thôi, anh ấy nhất định sẽ nhớ tới khoảng thời gian chúng tôi ở bên nhau, những khó khăn mà chúng tôi đã trải qua.”

“Cho nên mọi người yên tâm đi, tôi sẽ không gục ngã, cũng sẽ không làm tổn thương chính mình. Hơn nữa vì đứa nhỏ ở trong bụng, tôi nhất định sẽ ăn uống đầy đủ, giữ gìn sức khỏe, cố gắng sinh ra một đứa con gái trắng trẻo mềm mại.”

Đông Họa nắm lấy tay Nam Khuê, vui vẻ nói: “Thật tốt quá, Khuê Khuê, cậu có thể nghĩ được như vậy thì tốt rồi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK