Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1373

“Nếu như có một ngày, Lục Kiến Thành quay trở về, cậu ấy nhất định không muốn nhìn thấy em cứ ngây ngô dại khờ, suy sụp mà sống qua ngày như thế này đâu. Điều cậu ấy muốn nhìn thấy là em cho dù có rời xa cậu ấy thì vẫn có thể sống một các độc lập và tỏa sáng. Bởi vì có như thế thì cậu ấy mới biết rằng trong những ngày không có cậu ấy em vẫn sống rất tốt, có như thế thì cậu ấy mới thanh thản được.”

Nói xong, Chu Tiễn Nam nhìn về phía Đông Họa: “Vất vả cho cô cả một đêm rồi, chúng ta ra ngoài ăn sáng thôi.”

“Hả?”

Đông Họa khá bất ngờ.

Vào lúc cô ấy còn đang do dự chưa quyết, Chu Tiễn Nam đột nhiên duỗi tay ra rồi kéo thẳng cô ấy rời đi.

Ra tới ngoài cửa, Chu Tiễn Nam mới thả cô ấy ra: “Xin lỗi cô, vừa rồi hơi gấp gáp, mong cô thứ lỗi.”

“Không sao, nhưng mà chúng ta cứ như thế mà đi à, để một mình Khuê Khuê ở lại đây thật sự không sao chứ?”

“Điều cô ấy cần nhất bây giờ chính là được yên tĩnh ở một mình, Khuê Khuê là một cô gái thông minh, tôi tin rằng cô ấy sẽ hiểu được những gì mà tôi nói lúc nãy.”

“Ừm.”

Hai người cùng nhau đi xuống tầng.

Lúc ăn bữa sáng được nửa chừng, Nam Khuê đã gọi điện thoại đến.

“Họa Họa, mình muốn ăn sáng, cậu có thể mua cho mình chút gì đó mang về đây không?”

Vừa nghe thấy lời này, Đông Họa liền ngớ ra.

Ngay sau đó, cô ấy liền lập tức gật đầu: “Được, Khuê Khuê, cậu muốn ăn gì, mình sẽ đi mua cho cậu ngay.”

“Gì cũng được, chỉ cần thanh đạm một chút là được.”

Cúp điện thoại xong, Đông Họa nhìn Chu Tiễn Nam đầy sùng bái: “Anh sớm đã biết rằng Khuê Khuê sẽ gọi điện thoại đến đúng không?”

“Tám chín phần gì đấy.” Chu Tiễn Nam nói: “Tư Mặc và Niệm Khanh là những đứa con mà Khuê Khuê đã phải vượt qua bao nhiêu khó khăn gian khổ mới sinh ra được nên vì hai đứa bé, cô ấy nhất định sẽ phấn chấn trở lại thôi. Hơn nữa, bây giờ nhà họ Lục đang cần cô ấy, vì Lục Kiến Thành cô ấy nhất định sẽ kiên cường lên.”

“Chu đại ca, anh lợi hại quá đi!”

Đông Họa không kiềm được mà bất giác khen ngợi.

Lời vừa nói ra, cô ấy liền đứng hình.

Khẽ ngẩng đầu lên, cô ấy mặt mày đỏ bừng mà nhìn về phía Chu Tiễn Nam: “Thật ngại quá, vừa nãy có hơi đường đột, cái đó tôi”

Ấp úng một lúc, sau đó Động Họa lấy hết dũng khí cố ý nói hết tất cả trong một hơi: “Tôi có thể gọi anh là Chu đại ca không? Gọi tên của anh tôi cứ cảm thấy hơi kỳ kỳ, không được thân thiết lắm.”

Nói xong, Đông Họa thấp thỏm chờ đợi.

“Được chứ, cô cảm thấy thoải mái là được.”

Khi nghe thấy câu này, gương mặt nhỏ nhắn của Đông Họa liền lập tức mỉm cười: “Chu đại ca, vậy sau này tôi sẽ gọi anh như thế nhé!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK