Mục lục
Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1500

Lúc này, mẹ Chu mới đắc thắng, vênh váo nói: “Hiểu Tinh, thật ra đây không phải là thuốc trị vết thương cho con, ngược lại sẽ làm vết thương trên mặt con càng sâu, càng trở nên nghiêm trọng.”

“Mẹ, mẹ nói gì vậy?”

Chu Hiểu Tinh vừa nghe xong, vô cùng hoảng sợ.

Cô ta lập tức đưa tay định lau sạch thuốc trên mặt đi.

Nhưng mẹ Chu lại giữ tay cô ta lại, tận tình khuyên nhủ: “Con gái ngoan, con đợi đã, mẹ làm như vậy là có lí do.”

“Vết thương lần này của con là một thời cơ tốt, nhưng vết thương trên mặt con còn chưa đủ nghiêm trọng, không đủ để khiến Mạc Hàn chú ý và tức giận, con nhẫn nại một chút, chỉ cần vết thương trên mặt con đủ nghiêm trọng, nó nhất định sẽ đi tìm người phụ nữ đó để chất vấn.”

“Tới lúc đó, chúng ta không cần làm gì, người phụ nữ đó nhất định sẽ thất bại thảm hại.”

Nghe xong những lời mẹ Chu nói, Chu Hiểu Tinh liền giơ ngón tay cái lên, khen ngợi cao kiến của bà.

“Mẹ, vẫn là mẹ nghĩ chu đáo, mẹ thật sự quá lợi hại.”

“Vì thế nên con nhẫn nại một chút, trưa nay con gọi Mạc Hàn về nhà ăn cơm, ngay khi nó nhìn thấy vết thương trên mặt con, con nhân cơ hội đó đổ thêm dầu vào câu chuyện đã xảy ra lúc sáng, mẹ không tin nó lại không đi tìm người phụ nữ đó.”

“Vâng, mẹ, con nghe theo mẹ. Dù rất đau, nhưng con nhất định sẽ chịu đựng.”

Buổi trưa, Cố Mạc Hàn quả thực đã về nhà ăn cơm.

Vừa nhìn thấy Chu Hiểu Tinh, anh đã phát hiện ra nhưng vết thương trên mặt cô ta.

“Mặt em bị làm sao thế?” Anh lập tức lo lắng hỏi.

“Không có gì, chỉ là em không cẩn thận nên bị xây xát chút thôi.” Chu Hiểu Tinh nói.

Cô ta nói như vậy, Cố Mạc Hàn cũng không nghĩ ngợi nhiều.

Ăn cơm xong, anh chuẩn bị đi làm, trước khi rời đi lại nghe thấy cuộc nói chuyện của Chu Hiểu Tinh và mẹ Chu.

“Hiểu Tinh, con gái ngốc, sao con không nói với Mạc Hàn sự thật, mẹ nhìn mà thực sự thấy đau lòng.”

Sự thật?

Lẽ nào Hiểu Tinh nói dối mình?

Cố Mạc Hàn lập tức cảnh giác với những gì mình nghe thấy.

“Mẹ, không sao đâu, con đã bôi thuốc rồi, tối nay ngủ một giấc, ngày mai sẽ khỏi thôi.”

“Nhưng mặt mũi con sưng như vậy, giống như hai cái bánh bao, một đêm làm sao mà khỏi được? Đều là do người phụ nữ đó, cô ta quá tàn nhẫn, không phải là con người. Hai cái tát giáng vào mặt con như vậy.”

“Con đã bị ức hiếp thành ra thế này, sao con còn giấu, vừa rồi mẹ không nên giúp con giấu Mạc Hàn, mẹ nên nói cho nó biết sự thật.”

“Mẹ, con thấy Mạc Hàn có chút tình cảm với cô ấy, con không muốn làm Mạc Hàn khó xử. Con thực sự không sao, mẹ nhất định không được nói cho Mạc Hàn biết.”

Vừa dứt lời, Cố Mạc Hàn liền mở cửa bước vào.

Nhìn thấy anh, Chu Hiểu Tinh lập tức im lặng, đồng thời thể hiện sự hoảng sợ vừa phải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK