Mục lục
Góc Chết Bí Mật
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 12

Lý Trình Di đơn giản chọn phần ăn điểm tâm ngọt tự phục vụ, đặt món trả tiền, sau đó đứng dậy đi lấy đồ ăn.

“...... Không thể chịu nổi, thật sự, thật sự không chịu nổi!”.

Khi đi tới quầy tự chọn món tráng miệng, anh đột nhiên nghe thấy một âm thanh nức nở.

"... Không sao đâu, chắc buổi tối cậu nghỉ ngơi không tốt lại thêm áp lực thi cử chỉ cần nghỉ ngơi cho tốt và lạc quan lên thì sẽ không sao đâu”. một giọng nữ khác an ủi.

“Tớ nói không phải ảo giác, không phải mơ đâu!”, giọng nữ lúc trước tiếp tục nói.

"Lúc đó mình tự rạch vào tay mình, cậu xem giờ vết rạch vẫn còn này, đó đều là sự thật", giọng nói của cô gái rất trẻ, đoán chừng chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, cảm xúc hiển nhiên đã gần như sụp đổ.

“Cậu đã đặt lịch khám bác sĩ tâm lý trên mạng chưa? Có thể tìm bác sỹ tốt nhất đăng ký tư vấn. Nói tình huống của cậu, nói không chừng họ kiến thức rộng rãi, bệnh gì cũng gặp qua có thể cậu chỉ là......

“Tớ đã nói không phải bệnh! Toàn bộ đều là thật! Thật đấy!”, cô gái bắt đầu kích động.

"Tớ sắp chết rồi... Woo... lại vào đó nữa, chắc chắn tớ sẽ chết..." Cô gái khóc.

“Cậu chỉ tưởng tượng quá lên thôi cộng thêm quá mệt mỏi, không có việc gì, yên tâm, tớ sẽ đi cùng cậu”, cô gái kia nghiêm túc dịu dàng an ủi.

Lý Trình Di cầm lấy một miếng bánh sữa chua dâu tây, bỏ vào khay trong tay mình, khóe mắt quét qua phương hướng âm thanh truyền đến.

Ngay tại quầy tự phục vụ điểm tâm ngọt bên phải, bàn thứ hai, có hai cô gái trẻ tuổi đang ngồi.

Người đang khóc, là nữ sinh thanh tú mặc áo len nền trắng chấm đen, áo choàng tóc quăn màu đen, đeo kính trắng.

Ngón tay cô nắm chặt thìa cà phê trước mặt, khớp ngón tay trắng bệch, tư thế gần như muốn bóp gãy thìa sứ trắng, cả người đều phát run.

Đối diện với cô, một nữ sinh tóc ngắn mặc áo trùm đầu màu xanh đậm đang lo lắng nhỏ giọng an ủi đối phương.

Hai người hình như là chú ý tới ánh mắt của Lý Trình Di, tiếng nói chuyện nhanh chóng nhỏ xuống.

Lý Trình Di nhanh chóng cầm một cái bánh ngọt nhỏ làm thành hình chuối tiêu, quay người đi lấy ly sữa, không quay về vị trí trước đó của mình, mà đi tới một cái bàn khác gần hai nữ sinh ngồi xuống.

Anh cảm thấy rất hứng thú đối với đề tài của hai nữ sinh kia, những gì mà cô gái mặc áo len trắng kia trải qua khiến anh liên tưởng tới mình.

Chỉ là động tác của anh hình như khiến cho hai cô gái chú ý, hai người cũng liếc nhìn anh, tự giác hạ giọng, gần như không nghe thấy.

Lý Trình Di cúi đầu, vừa ăn bánh ngọt, vừa chần chừ trong lòng.

Anh đang tự hỏi, có nên chủ động tiến lên nói chuyện với các cô, hỏi thăm tình hình hay không.

Nhưng tất cả những gì anh nhìn thấy, rốt cuộc là tốt hay xấu, còn chưa biết, do dự một chút, anh vẫn ngồi yên không nhúc nhích.

Cũng không lâu lắm, hai cô gái ngồi bên cạnh đứng dậy, cầm lấy túi nhỏ bước nhanh rời đi.

Lý Trình Di cuối cùng cũng không mở cửa, chỉ ngồi tại chỗ.

Nhớ lại nội dung cô gái khóc lóc kể lể vừa rồi, anh trầm mặc hơi nhíu mày, bỗng nhiên, trong đầu anh hiện lên một ý nghĩ.

Mình đúng là ngu mà.

Thời đại tin tức, cứ ngây ngốc ngồi nguyên tại chỗ cái gì cũng không nhúc nhích, có vấn đề, vậy biện pháp tốt nhất, tất nhiên chính là...

Lấy điện thoại di động từ trong túi ra, Lý Trình Di thuần thục mở khóa, mở trình duyệt.

Sau đó search từ khóa: mơ lạc vào một nơi xa lạ.

Chỉ một tích tắc sau, trên màn hình nhất thời xuất hiện một loạt tin tức liên kết.

Thu phí giải mộng.

Thích Mộng đại toàn hội viên.

" Đại sư Bắc phái tâm lý học Tô Luân bí mật giải giấc mơ giúp bạn..."

Nằm mơ thấy ba muốn chém mình.

Mơ thấy rơi vào một cái bồn cầu xa lạ.

Kết quả tìm kiếm lung tung khiến Lý Trình Di có chút choáng váng. Liếc mắt một cái, tất cả đều không liên quan đến thứ anh muốn tìm.

Nhưng tin tức chính là như vậy, mò kim đáy bể, chỉ có thể sàng lọc từng chút một.

Anh kiên nhẫn lần lượt tìm kiếm, xem xét.

Ánh sáng ngoài cửa sổ dần dần tối đi, ánh mặt trời nhàn nhạt, người trong quán cà phê cũng nhiều hơn.

Cuối cùng Lý Trình Di uống hết sữa trong ly, đứng dậy cầm lấy điện thoại di động.

Xung quanh nhiều người, ảnh hưởng đến việc anh tra tư liệu, anh tính toán đổi chỗ khác.

Két két, khi đẩy cửa quán cà phê đi ra, lúc anh đi ngang qua bụi hoa nhỏ màu trắng cạnh cửa, trên mu bàn tay phải chợt lóe lên một vệt màu đen, một hàng chữ viết rõ ràng hiện lên trên mu bàn tay.

Đó là dùng ngôn ngữ văn tự anh học được của người tiền thân mà viết.

Nội dung chữ viết tương đối ngắn gọn.

"Đang trong quá trình khởi động... Vui lòng giữ trong vòng mười giây trước khi thả ra".

Trừ Lý Trình Di ra, những người còn lại không có ai có thể nhìn thấy chữ viết màu đen này.

Mà tay trái anh cầm di động không ngừng tìm kiếm, không hề chú ý tới thay đổi trên tay mình.

Theo bước chân đi xa, khoảng cách giữa anh và bụi hoa nhỏ cũng xa dần, hàng chữ trên mu tay phải cũng nhanh chóng phai nhạt.

"Khởi động thất bại, xin giữ mười giây..." Chữ viết nhanh chóng biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện.

Lúc này, lực chú ý của Lý Trình Di lại chậm rãi tập trung lại, anh mở từng đường link trên điện thoại di động, quả nhiên thật đúng là làm cho anh thấy được một ít thứ không tầm thường.

Nào là: ‘Diễn đàn Góc chết’, ‘Câu lạc bộ Góc chết’, ‘Viện nghiên cứu Góc chết’. Từng trang web liên quan đều tiến vào tầm mắt của anh.

Anh tùy ý mở trang ‘Câu lạc bộ Góc chết’.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK