Chương 41
“...... Đều đã chết? "Lý Trình Di trong lòng có chút buồn bực, âm thanh cũng có chút trầm thấp.
“Có lẽ vậy, dù sao đối với người chúng ta chưa từng tiến vào Góc chết mà nói, bọn họ đều mất tích. Sống không thấy người, chết không thấy xác. "Tân Đức Lạp thở dài.
"Nói như vậy, nếu như trong một Góc chết đồng thời tiến vào rất nhiều người, vậy không phải là có thể mỗi lần chết một người, sau đó không ngừng kéo dài thời gian sống sót?
“Có thể coi như thế mà cũng không phải như thế" Tân Đức Lạp trả lời.
“Thế là có nghĩa gì?”
“Nghĩa đen. "Ông ta đi tới vị trí sóng vai với Lý Trình Di, đứng lại, ngẩng đầu nhìn màn hình chiếu trên tường.
"Quả thật có người mượn ngoại lực, tìm được phương pháp rời khỏi Góc chết, chính là lợi dụng cách mà cậu nói."
“Nhưng...... Bọn họ cũng gặp phải một vấn đề lớn khác”.
“Vấn đề gì?”
Trong một Góc chết, một khi người chết bắt đầu. Mỗi khi có người chết, lần sau những người khác tiến vào, nguy hiểm bên trong sẽ tăng thêm.
“Tăng thêm... "Lý Trình Di rùng mình,"Tăng thêm đến mức nào?”
Tân Đức Lạp lắc đầu, "Con trai tôi mất tích ở bên trong, tôi cũng rất muốn biết, rốt cuộc có thoát hoàn toàn khỏi Góc chết hay không..."
“Vậy những người tìm được lối ra thì sao? "Lý Trình Di lại hỏi.
"Họ sẽ tiếp tục gặp phải những Góc chết mới trong hai tháng cho đến khi họ biến mất."
“......”
Lý Trình Di rốt cục hiểu được, loại hiện tượng này tại sao lại bị gọi là Góc chết.
"Đừng lo lắng, ghi chép dài nhất, là chính thức một người, thật sự sống sót qua hơn ba mươi cái Góc chết. Cố gắng chút, cậu nói không chừng cũng có thể!"
“Nói cách khác, ông muốn tìm con trai? Không phải ông nói con ông đã chết sao? "Lý Trình Di tiếp tục hỏi.
Có lẽ chỉ là mất tích.
“Được rồi. "Lý Trình Di không hỏi thêm," Tôi phải bắt đầu nói từ đâu?”
"Từ đầu tới cuối, cậu đi vào như thế nào đi vào, sau khi đi vào gặp gì, thoát ra được như thế nào, nói toàn bộ cho tôi biết" sắc mặt Tân Đức Lạp nghiêm túc.
Lý Trình Di cũng không làm tốn thời gian nữa kể một lượt từ đầu đến cuối chuyện mình gặp điềm báo như thế nào, sau bị lạc vào Góc chết, gặp quái vật....
Đương nhiên, liên quan đến nội dung Ác Chi Hoa, toàn bộ bị anh tỉnh lược, cho nên chuyện quái vật mặt người bị anh xé nát một lần cũng giấu.
Cho dù như thế nào, năng lực hoa ngữ của Ác Chi Hoa, cùng Hoa Lân Y, sẽ là át chủ bài lớn nhất của anh, không thể tiết lộ.
"Ý của cậu là, cậu đã gặp người mang súng vào đó?", Tân Đức Lạp suy nghĩ.
Người nọ tuyệt đối là sớm có chuẩn bị, nếu không sẽ không chạy thẳng đến chỗ vị trí khe hở mà tôi trốn thoát"
Hơn nữa khi tôi vẫn đang ở trong khe hở đột nhiên xuất hiện và thấy những ký hiệu kỳ lạ." Lý Trình Di trả lời.
"Dự báo có thể cho cậu sớm chuẩn bị vật dụng, tự nhiên cũng sẽ cho những người khác sớm chuẩn bị, nếu như vừa vặn bản thân người nọ có tư cách cầm súng, có thể lấy được súng ống, mang súng tiến vào Góc chết cũng bình thường. Chỉ là tôi không xác định, hắn ta rốt cuộc có phải là người chính thức bị đưa đến Góc chết không. Không... chắc là không phải..." Tân Đức Lạp sờ sờ cằm.
“Vậy tôi phải làm gì bây giờ? "Lý Trình Di nhíu mày hỏi.
“Nếu muốn sống sót, cậu không chỉ phải đối mặt với nguy hiểm trong Góc chết, còn phải học cách đối mặt với uy hiếp do người khác mang đến. Mà trong những uy hiếp này, khả năng lớn nhất, chính là các loại vũ khí”.
Tân Đức Lạp đi qua một bên, ở trên bảng trắng dùng bút đen viết mấy chữ.
Thể lực, vũ khí, hình thức ứng phó.
Ba thứ này, là cậu cần tăng cường học trong hai tháng này. Nếu như cậu còn muốn sống sót.
Lý Trình Di buông đèn pin trong tay xuống, nhìn về phía bảng trắng.
“Ông có sắp xếp gì không?”
Tầng dưới nơi này, đều bị tôi thuê hết dùng làm trung tâm huấn luyện, cung cấp cho cậu cùng một trợ lý khác sử dụng."
Đối với vũ khí, cậu phải học cách bảo vệ mình khi đối mặt với các loại vũ khí khác nhau. Sau đó mới học cách sử dụng các loại vũ khí.
Tại sao phải học cách sử dụng vũ khí sau là bởi vì, vũ khí bình thường bao gồm súng ống không có nhiều tác dụng với các trường hợp nguy hiểm trong Góc chết. Tác dụng lớn nhất của súng là chống lại con người".
Tôi còn tưởng sau lưng ông có một tổ chức rất lớn. "Lý Trình Di đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.
"Vậy cậu suy nghĩ nhiều rồi, tôi chỉ là một ông bố không cam lòng, có chút tiền, có chút thực lực, muốn tìm được con mình mà thôi."
“Như vậy, khi nào thì bắt đầu? Bắt đầu như thế nào? "Lý Trình Di hỏi.
"Cậu trước hết đi làm một kiểm tra sức khỏe toàn diện, ngày mai có kết quả sau, tôi sẽ sắp xếp khóa học huấn luyện."
Hiện tại, cậu còn cần miêu tả chi tiết tất cả hình ảnh cậu tiến vào Góc chết, thuận tiện làm một cái mô hình”
“Làm mô hình để làm gì? "Lý Trình Di nhíu mày.
Góc chết đều là nơi từng tồn tại, nhưng sau đó lại biến mất. Tìm được dấu vết, mới có thể tìm được biện pháp rời đi hoàn toàn. "Tân Đức Lạp trả lời.
Ở trong tòa nhà Tân Thế Kỷ đến hơn bốn giờ chiều, Lý Trình Di mới mệt mỏi không chịu nổi đi ra, dừng lại ở trạm xe buýt ở bãi đỗ xe, yên tĩnh chờ xe đến.
Mô hình cần miêu tả rất nhiều chi tiết đặc trưng, sau đó bắt anh tìm những ví dụ để đối chiếu, tốn thời gian và sức lực.
Cũng may hiện tại làm xong, mô hình cũng hoàn toàn thành công, việc còn lại là chờ kết quả.
Tiếp theo là suy nghĩ chuyện Hoa Lân Y...... Các biến thể khác của hoa tử đằng, có lẽ chỉ có vườn bách thảo là nhiều nhất.
Lý Trình Di lấy di động ra nhìn đồng hồ, 16h15.
Sau đó nhanh chóng tìm kiếm khu vườn thực vật gần nhất.
Trên bản đồ điện thoại di động nhập vào vườn thực vật, rất nhanh liền cho ra kết quả.
Anh quyết đoán chọn cái gần nhất.
4,3 km, không xa lắm.