Chương 47
Lý Trình Di xin Tân Đức Lạp nghỉ, ngồi xe buýt đi đến nơi vườn hoa của người bán.
Vườn hoa Thanh Nhuận nằm trong một cánh rừng ở ngoại ô thành phố Toại Dương.
Xung quanh đều là rừng núi rậm rạp.
Toàn bộ vườn hoa đều dùng từng lều lớn màu trắng bạc cực lớn bao bọc lại.
Từng hàng từng chậu hoa tươi tranh nhau khoe sắc, màu sắc khác nhau, ở trong lều lớn cũng hấp dẫn không ít bươm bướm ong mật lui tới.
“Bên này là Khu dây leo. Đi bên này." Chỗ này còn đặc biệt bố trí một cô bé dẫn đường cho anh.
Lý Trình Di đi theo phía sau, hai người cùng nhau đi dọc theo con đường nhỏ giữa các lán lớn.
"Tử đằng trắng cũng là một loại dây leo, cần phải dựng giá cho cây leo lên, cho nên chúng tôi là nhiều năm sinh đằng bản, cần dựng giá để cho leo lên, cho nên chúng tôi trồng các loại cây dây leo ở bên này, nếu anh cần mua nhiều thì chúng tôi có thể chiết khấu..."
Cô bé vừa đi vừa giới thiệu.
Lý Trình Di căn bản không có tâm tư nghe những lời vô nghĩa này, nếu anh thật sự tới nhập hàng còn tốt, vấn đề là anh tới chính là muốn nghịch hoa, cho nên dọc theo đường đi cũng chỉ có thể trả lời ậm ừ cho xong việc.
Không bao lâu, hai người đi tới một cái lán lớn, cửa vào có nhân viên đang cầm một loại ống dài có thể phun sương tưới nước.
“Mưa nhân tạo trong phòng, bên trong trộn thuốc phòng sâu hại, chúng ta đợi lát nữa, chờ hơi nước lắng xuống rồi đi vào. "Cô bé giải thích, dẫn Lý Trình Di đứng ở cửa chờ.
Một bên chờ, cô còn một bên giới thiệu vườn hoa nhà bọn họ có ưu thế gì, ra nhiều loại hoa, chất lượng tốt, trong lúc nói chuyện rất nhiệt tình.
Lý Trình Di ứng phó mãi cũng có chút nhàm chán, đưa mắt nhìn xung quanh.
Đột nhiên, cách đó không xa một cây lá có gai nhọn hấp dẫn sự chú ý của anh.
Đó là...... Thiết Thụ nở hoa?!
Anh có chút kinh ngạc.
“Ai đúng rồi, anh may thật đấy, cây thiết thụ nhà chúng tôi vừa vặn là tôi trồng khi còn bé, gần đây mới nở hoa, người bình thường không có may mắn nhìn thấy hoa nở đâu” Cô bé cũng chuyển đề tài, bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu cây thiết thụ nhà cô quý hiếm bao nhiêu.
Lý Trình Di lúc này không có tâm tư ở bên cạnh cô bé, ngược lại đến gần cây có phiến lá gai nhọn màu xanh, nhìn đóa hoa hình cầu có sắc vàng nhạt ở giữa. Hoa to bằng nắm tay kia, tựa như một quả cầu lông nhung, rất đáng yêu bắt mắt.
Đây là hoa thiết thụ cái, bình thường đều là loại hình cầu dẹp này, nếu là thiết đực lại khác. "Cô bé ghé sát lại nói.
Thiết Thụ còn có phân chia đực cái? "Lý Trình Di tùy ý hỏi. Vẻ mặt giả vờ. Trên thực tế anh là chuyên ngành chăm sóc thực vật, sao có thể không biết những thứ này.
“Đúng vậy đúng vậy, hoa Thiết Thụ đực bình thường hình trụ, màu vàng rực." Cô bé giải thích.
Lý Trình Di cười cười.
“Tôi có thể sờ nhẹ nhàng được không? "Anh hỏi.
“Cẩn thận một chút, đừng làm hư là được."Cô bé tùy ý đáp. Hiển nhiên hoa Thiết Thụ này cũng không quý trọng như lời cô vừa nói.
Lý Trình Di đến gần một chút, nhẹ nhàng đè lá gai nhọn của cây thiết thụ xuống, cúi người xuống, đưa tay nhẹ nhàng chạm vào đóa hoa ở trung tâm.
Đầu ngón tay không ngừng tới gần, rất nhanh, trong nháy mắt đụng tới cánh hoa.
Một tia khí tức mát mẻ chui vào ngón tay anh.
"Hoa thiết thụ cái: Bởi vì gỗ của nó cứng như sắt, sinh trưởng cần rất nhiều nguyên tố sắt, cho nên tên là Thiết thụ. Sinh trưởng chậm chạp không dễ nở hoa, hơn nữa phân thành đực cái, trong thân có tinh bột có thể ăn, hạt giống có vi độc, có thể trị kiết lỵ, cầm ho, cầm máu. Thường thì trong vòng từ 10-20 năm, hoa mới nở một lần".
"Hoa ngữ: Tiêm châm bất khuất. (Toàn thân có thể bao phủ trường lực vô hình trong thời gian ngắn, bất kỳ ai chạm vào trường lực, đều nhận được lực đâm như nhau. Cường độ chịu đựng của trường lực tỷ lệ thuận với độ cứng của Hoa Lân Y)"
"Hoa ngữ: Cứng rắn. (Năng lực bị động, tăng độ cứng của xương cốt toàn thân và Hoa Lân Y trên diện rộng).
Hoa Lân Y: chưa mở ra Hoa Thần Vị.
Hai năng lực hoa ngữ!!!
Đồng tử Lý Trình Di co lại.
Anh sờ soạng khắp nơi bên trong vườn hoa, rất nhiều hoa anh đã thử qua nhưng chưa bao giờ có một loại nào, giống Thiết Thụ có được hai loại năng lực hoa ngữ.
Hơn nữa một loại trong đó vẫn là bị động, chính là không cần cố ý sử dụng, là có thể có hiệu lực năng lực.
Lợi hại...... Nếu như ngay từ đầu mình liền dùng thiết thụ hoa..."
Ý niệm này chỉ là ở trong đầu anh chợt lóe liền đè xuống, ngẫm lại cũng biết, Thiết Thụ Hoa này nở tốn thời gian lâu như vậy, nếu muốn gom đủ số lượng cho Hoa Lân Y ngưng tụ, sợ không phải là một nhiệm vụ đơn giản.
Nếu là anh ngay từ đầu chọn cái này, hiện tại sợ rằng đã xong đời.
"Hai loại năng lực hoa ngữ còn hỗ trợ lẫn nhau..." Cứng rắn nâng cao cường độ của Hoa Lân Y, tiêm châm bất khuất căn cứ vào cường độ của Hoa Lân Y mà nâng cao cường độ có thể chịu đựng...... Lợi hại!
Lý Trình Di trong lòng thầm than, yên lặng đem Thiết Thụ Hoa ghi tạc trong lòng, hoa này, anh nhất định muốn!
“Được rồi, có thể đi vào. "Lúc này cô bé bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
“Được, làm phiền cô. "Lý Trình Di thu tay lại, đứng thẳng dậy, nhìn về phía lối vào lán lớn.
Từ cửa cũng có thể nhìn thấy, bên trong từng dãy giá kim loại, treo đầy các loại hoa tử đằng rậm rạp.
Trong đó một vệt màu trắng nổi bật, rõ ràng chiếu rọi ở trong tầm mắt của anh.
“Đi bên này, có cần đeo khẩu trang không? "Cô bé hỏi. Bên trong có rất nhiều phấn hoa, nếu dị ứng thì chú ý.
“Không cần, cám ơn. "Lý Trình Di trong lòng dần dần dâng lên gợn sóng, anh rất chờ mong, Hoa Lân Y sau khi tiến hóa, sẽ như thế nào.
Vậy thì đi đi.
Cô bé dẫn đường, đi về phía trước.
Hai người một trước một sau đi vào cửa chính.
Hoa Tử Đằng trắng, chỗ chúng tôi có một khu riêng biệt, anh nhìn đi, ở hàng thứ ba bên phải.
Theo tay cô bé chỉ, Lý Trình Di từ xa nhìn lại, quả nhiên, ở phía xa bên phải, thấy được một mảng màu trắng từ trên giá rủ xuống.
Hoa Tử Đằng trắng!
Tìm thấy rồi!