Mục lục
Yêu Một Người Nợ Một Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1246:

 

Lệ Nam Hành vẫn cao ngạo lạnh lùng như trước, nhìn không ra cảm xúc: “Cậu có việc ở căn cứ à?”

 

“Không có.”

 

“Vậy theo tôi ra ngoài.”

 

Đi ra ngoài làm gì?

 

Chẳng lẽ là có nhiệm vụ?

 

Phong Lăng không hỏi nhiều, chỉ quay đầu lại khách khí gật đầu một cái với Huấn luyện viên Kiều. Kiều Phỉ cũng thân thiện dễ gần nở nụ cười rồi khoát tay với cô.

 

Lúc này Phong Lăng mới theo sau Lệ Nam Hành ra khỏi doanh trại huấn luyện.

 

Kết quả cô theo lão đại đi ra ngoài rồi nhìn thấy chiếc Hummer của anh. Thân xe màu đen nhánh, hình dáng xe vừa ngầu lại mang theo phong cách riêng không giống ai. Phong Lăng không hiểu về xe lắm, chỉ biết được khi nghe người khác nói chuyện phiếm trong căn cứ. Tính năng xe của Lệ lão đại cực kỳ tốt, hơn nữa chiếc Hummer này là phiên bản giới hạn đặc biệt của quân đội Hoa Kỳ. Cả nước Mỹ chỉ có ba người sở hữu kiểu xe này.

 

“Sao cậu cứ ngây ra thế?” Lệ Nam Hành nhìn dáng vẻ trố mắt nhìn thân xe của cậu thiếu niên mà tiện tay ấn nút mở cửa trên khóa điện tử.

 

Phong Lăng hoàn hồn lại, không nói gì mà đi thẳng tới gần. Cửa xe vừa mới mở ra thì cô mới phản ứng kịp.

 

Tại sao cô phải lên xe của anh?

 

“Lão đại, chúng ta đi đâu thế?”

 

“Lên xe trước rồi nói sau.”

 

Phong Lăng lên xe, cài dây an toàn, đợi đến khi anh ngồi vào ghế lái thì cô lại nhìn anh.

 

Lệ Nam Hành vẫn không nhìn cô, khởi động xe, không nói hai lời đã lái xe ra khỏi căn cứ.

 

Sau khi lái ra khỏi căn cứ khoảng hai kilomet, Phong Lăng mở cửa kính xe ra, gió thổi ùa vào làm mái tóc ngắn mềm mại của cô, cũng khiến mái tóc ngắn thanh mảnh của anh rối tung lên. Nhưng anh vẫn im lặng lái xe, sắc mặt bình tĩnh thong dong thoạt nhìn làm người ta có cảm giác an toàn kỳ lạ.

 

Cảm giác an toàn.

 

Từ nhỏ đến lớn, Phong Lăng đã quen làm chuyện gì cũng chỉ dựa vào mình, dựa vào năng lực của chính cô. Người có thể mạng lại cho cô cảm giác an toàn thật sự rất ít.

 

Nhưng giờ khắc này, không hiểu cô lại có cảm giác như vậy.

 

Chiếc xe cực ngầu lái từ vùng ngoại ô vào thành phố. Không ít người đi ngang qua nhìn thấy chiếc xe này đều vừa khiếp sợ vừa tò mò, nhìn theo chăm chú. Tuy rằng loại xe này có không quá ba chiếc ở Mỹ, nhưng dù sao thời đại này có rất nhiều chuyện được mọi người truyền miệng. Ví dụ như khi loại xe đại diện cho quyền uy tuyệt đối này đi ngang qua, rất nhiều người sẽ suy đoán, người ngồi chiếc xe này rốt cuộc là nhân vật nào.

 

Nam Hành điều khiển vô lăng, khi nhìn thấy giao lộ phía trước thì đánh lái về hướng tay phải, chạy thẳng đến khu thương mại cực kỳ phồn hoa gần trung tâm thành phố.

 

Trên phố của khu thương mại Los Angeles, kiến trúc và văn hóa phương Tây khá rõ ràng, nhưng cũng có rất nhiều người Hoa và Hoa Kiều tụ tập kinh doanh. Nơi nơi có nhiều cửa hàng, nhìn dòng người lui tới là biết làm ăn rất khấm khá.

 

Phong Lăng theo anh xuống xe. Người đàn ông đi bên cạnh cao to cường tráng, mặc đồng phục chiến đấu màu đen khiến người khác thoạt nhìn có chút bất ngờ, cũng có thể nói là anh đẹp trai đến mức khác lạ.

 

Người không biết tới căn cứ XI thì chỉ có thể cảm thấy quần áo trên người hai bọn họ rất kiểu cách, mang màu đen thuần, trông có vẻ rắn rỏi lại đẹp trai. Hơn nữa tướng mạo của hai người đàn ông một cao một thấp này cũng rất thu hút ánh nhìn của người khác. Một người cao lớn lạnh lùng tàn khốc nghiêm túc ít nói, lại mang vẻ đẹp La Mã cổ đại, vô cùng cao quý. Còn một người tuy có vẻ nhỏ gầy, nhưng vừa nhìn đã biết là còn trẻ, có có thể gọi là “tiểu thịt tươi”. Trông cậu trắng trẻo xinh đẹp, đáy mắt trong suốt không hề có nhiều biểu cảm, nhưng lại thu hút ánh nhìn của các cô gái. Trai gái khó phân biệt nên chỉ có thể dùng chữ “xinh đẹp” để diễn tả ngũ quan, ngoài ra không còn từ nào khác.

 

Mấu chốt là cả hai người này đều thuộc kiểu nghiêm túc ít nói. Hai người đàn ông bước đi, không ít phụ nữ đi ngang qua đều không nhịn được mà giơ di động lên chụp góc nghiêng của họ.

 

Nam Hành dẫn Phong Lăng vào cửa hàng điện thoại di động hàng hiệu nào đó ở sảnh trung tâm thương mại phía trước. Người trong cửa hàng lập tức bước lên tiếp đón, ai ngờ vừa đến gần thì nhận ra đó là Lệ Nam Hành.

 

Trùng hợp là hôm nay quản lý cửa hàng cũng ở có mặt ở đây, nên anh ta vội vã bước nhanh đến: “Cậu Lệ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK