Mục lục
Yêu Một Người Nợ Một Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 791:

 

Trên mặt đất lại đọng đầy nước, Hạ Mộc Ngôn bước đi rất cẩn thận trên đôi giày cao gót, bỗng nhiên điện thoại di động reo lên. Cô lấy điện thoại di động từ trong túi ra, thấy là điện thoại của công ty, đang định nghe máy thì chợt ngửi thấy một mùi hôi hám và mùi rượu nồng nặc từ phía sau ập tới. Cô khựng lại, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ, vội nhanh chóng né người, tránh được cú chụp từ phía sau tới của một gã say.

 

Gã say lao vào khoảng không, lảo đảo suýt ngã, hét ầm lên: “Bà xã… Bà xã… Rốt cuộc em đã trở về, em tránh cái gì chứ?”

 

Chợt bị một gã đàn ông thấp béo, trên người nồng nặc mùi mồ hôi và mùi rượu gọi mình là “bà xã”, Hạ Mộc Ngôn ghê tởm, cả người run rẩy tránh về phía sau, sợ gã lại lao về phía mình.

 

“Bà xã… Về nhà với anh đi… Ngoại trừ có chút tiền dơ bẩn ra, thì thằng đàn ông kia còn có cái gì chứ? Hắn không hề thương em như anh đâu! Đi, về nhà với anh đi…”

 

Gã say vừa nhìn chằm chằm vào Hạ Mộc Ngôn, nói những lời điên khùng, lại vừa lao thẳng về phía cô.

 

Hạ Mộc Ngôn lại tránh sang một bên một lần nữa. Cô đang định xoay người chạy về khu nhà ở gọi bảo vệ, thì gã say kia đã dồn hết sức lực xông tới túm lấy tay cô, hung hãn kéo cô trở lại. Hạ Mộc Ngôn bị kéo rất mạnh, thiếu chút nữa va vào ngực gã say. Rất khó khăn, cô mới tránh ra được một chút, đồng thời tức giận kêu lên: “Anh nhận lầm người rồi! Buông ra!”

 

“Đừng tưởng rằng bây giờ em tìm được đàn ông có tiền, ăn mặc đẹp như thế thì anh không nhận ra em… Bà xã, mau về nhà với anh đi!”

 

Hạ Mộc Ngôn trở tay, đang muốn đẩy mạnh gã kia ra, nhưng vừa giơ chân lên định ra sức giẫm nát chân gã, thì bỗng nhiên trước mắt cô xuất hiện một bóng đen xông tới nện một cú đấm lên mặt gã say, khiến gã lui về phía sau liên tiếp mấy bước, rồi ngã ngồi phịch xuống đất.

 

Hạ Mộc Ngôn sửng sốt, trong chớp mắt lại nhận ra Mr. Vinse lao tới khống chế người trên mặt đất. Sau khi đánh cho gã say một đấm, Mr. Vinse đứng dậy, bước tới nắm lấy cổ tay Hạ Mộc Ngôn, vẻ mặt lo lắng, hỏi: “Cô có sao không?”

 

Hạ Mộc Ngôn lắc đầu, ý bảo mình không sao. Thật ra đối phó một gã say như thế này, đối với cô cũng không phải là vấn đề gì lớn, nhưng không ngờ Mr. Vinse lại đột nhiên xông vào.

 

Mr. Vinse đang muốn đưa cô đi thẳng vào khu nhà, gặp bảo vệ để tính sổ về việc tại sao lại để người như thế xông vào nơi này. Thế nhưng đột nhiên gã say đang nằm trên mặt đất mở miệng chửi thề: “Đ*! Con đ* kia, ông đây đối xử tốt với mày như vậy, mày còn chạy theo đàn ông có tiền! Tao gϊếŧ chết bọn mày!” Đôi mắt gã đỏ ngầu, gã hét lên, rồi móc từ trong túi ra một con dao gọt trái cây, lao tới.

 

Khi hai người nhận ra gã say kia còn mang theo dao trong người thì trước mắt đã lóe sáng ánh thép. Tim Hạ Mộc Ngôn đập thình thịch trong lồng ngực, cô vội kêu to: “Cẩn thận!”

 

Mr. Vinse tay chân lanh lẹ túm lấy Hạ Mộc Ngôn kéo sang một bên, che phía trước người cô, đồng thời theo phản xạ đưa tay lên đỡ nhát đâm của gã say. Kết quả là lưỡi dao đâm lên cánh tay anh ta, rạch thành một đường máu chảy đầm đìa.

 

Mắt gã say đỏ ngầu, lại vung dao lên định lao tới đâm tiếp. Lúc này các bảo vệ đã nghe được động tĩnh, ba bốn người cùng xông tới, đè gã say kia xuống đất.

 

Gã say vẫn không ngừng chửi thề, nhưng cũng không thể đứng lên.

 

Lúc này Hạ Mộc Ngôn mới xoay người, đi tới cầm lấy cánh tay Mr. Vinse, mím môi nói: “Đưa tay đỡ dao ư? Anh tưởng cơ thể mình là tường đồng vách sắt sao? Mau đến nhà tôi, để tôi rửa vết thương cho anh!”

 

Mr. Vinse vốn muốn nói, đây chỉ là vết thương do dao gọt trái cây gây ra, không có gì nghiêm trọng. Nhưng vừa nghe Hạ Mộc Ngôn bảo mình tới nhà cô, thế là lời nói “không sao đâu” vừa tới cửa miệng, lập tức đổi thành: “Được!”

 

Lúc nãy, cho dù bảo vệ không kịp chạy tới thì hai vệ sĩ ẩn trong bóng tối cũng đã chuẩn bị lao ra. Họ không ngờ là Mr. Vinse lại đi vòng theo sau Hạ Mộc Ngôn.

 

Bên kia, Lục Cẩn Phàm còn chưa rời khỏi công ty thì đã nghe một giọng nói trầm và căng thẳng báo cáo qua điện thoại: “Cô Hạ vừa về đến nhà thì gặp phải một gã say lên cơn điên. Vì bảo vệ Cô Hạ, Mr. Vinse bị thương ngoài da. Hiện giờ Cô Hạ đã dìu Mr. Vinse vào nhà.”

 

Gương mặt tuấn tú của Lục Cẩn Phàm tối sầm lại, tay cầm điện thoại di động siết chặt.

 

Như vậy tối nay Hạ Mộc Ngôn không chỉ ăn cơm chung với người kia, mà còn đưa người đàn ông rõ ràng là có ý đồ với mình về chỗ ở?

 

“Két” một tiếng, cửa phòng mở ra.

 

Hạ Mộc Ngôn dìu Mr. Vinse đi vào nhà, vừa đi vừa đưa tay ấn công tắc trên tường bật đèn trong nhà.

 

“Nhanh lên, anh ngồi xuống trước đi, tôi giúp anh rửa vết thương.”

 

Sau khi vào cửa, Mr. Vinse đưa mắt quan sát chỗ ở của cô một lượt. Đập vào mắt trước tiên là phòng khách ngăn nắp sạch sẽ, hoàn toàn không như lời cô thường nói là đồ đạc ngổn ngang bừa bộn. Nhà rộng hơn hai trăm mét vuông, phòng khách cũng rất lớn, thiết bị lắp đặt rất giản dị. Không khí trong nhà thoang thoảng mùi hương của phụ nữ ở một mình, không hiểu sao khiến người bước vào có cảm giác lưu luyến không muốn rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK