Mục lục
Yêu Một Người Nợ Một Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi hỏi anh chuyện gì thì anh sẽ trả lời chuyện đó đúng không? Không gạt tôi?”

 

Anh để cốc tới gần cô, nhìn cô, không nói gì.

 

Cô lại đến gần lần nữa, nhìn chằm chằm vào mắt anh: “Tôi vẫn còn nhiều chỗ chưa hiểu được. Nếu nói cuộc sống có thể lặp lại một lần nữa, nhưng không thể tùy tiện thay đổi quỹ đạo ban đầu, nếu không làm gì, vậy tôi vẫn có thể sẽ chết trong vài năm sau cho đến khi tôi ba mươi tuổi sao?”

 

Dường như anh không mấy để ý đến quá trình chưa hiểu của cô, chỉ thuận miệng nói: “Bây giờ chỉ cần em sống tốt, đừng vì ai mà không muốn sống, ăn uống đầy đủ ngày ba bữa theo đúng quy luật, kiên trì tập thể dục, tôi cam đoan em sẽ sống lâu trăm tuổi.”

 

“Vậy cái chết của Tô Tri Lam và chuyện Hạ Mộng Nhiên mất tích trong vòng một hai năm, đều có liên quan đến anh?”

 

Anh chỉ nhìn cô, chờ cô nói tiếp.

 

“Anh đã làm điều đó như thế nào? Anh đã biết những gì? Vậy là anh đã chết rồi sao? Anh cũng đã từng chết một lần như tôi sao? Hay chỉ là sau khi tỉnh lại anh đã có những ký ức đó? Anh còn biết những gì mà tôi không biết?”

 

Lục Cẩn Phàm không vội giải thích. Khi nghe thấy cô hỏi anh đã từng chết sao, ý cười trong mắt anh chợt lóe lên, nhưng anh vẫn không hề rung động sợ hãi mà cặp mắt đen như mực chỉ nhìn cô chằm chằm một lúc lâu: “Sống hay chết thế nào cũng được, chí ít bây giờ tất cả đều vẫn còn kịp. Tôi sẽ không trơ mắt nhìn mọi thứ phát triển đến tình trạng không thể ngăn được. Ít nhất bây giờ em đang sống rất tốt, không phải sao?”

 

Anh nhìn cô một lát, hơi nheo mắt lại, cười nhẹ, nói: Em muốn… Hạ Mộc Ngôn nghi ngờ: “Thế thì ly hôn chỉ là đường tắt để tôi quay lại điểm bắt đầu, vậy sau khi ly hôn thì sao? Bây giờ Tô Tri Lam đã bị quả báo, cô ta đã chết rồi, còn tôi vẫn sống, có phải tôi nên tiếp tục giữ nguyên mối quan hệ mười năm không gặp với anh, cả đời cũng không nên có bất kỳ quan hệ gì nữa không?”

 

Lục Cẩn Phàm im lặng hồi lâu.

 

“Bây giờ em đã có thể tùy ý lựa chọn cuộc sống của mình, cái gì nên kết thúc đều đã kết thúc, em muốn sao cũng được.”

 

Sau khi lạnh nhạt tuyên bố, anh nhìn cô: “Trở lại làm bà Lục lần nữa cũng là một lựa chọn tốt.”

 

Lục Cẩn Phàm nhìn cô, vẻ mặt bình tĩnh là vỏ bọc hoàn hảo để che đi sự thấp thỏm trong lời nói.

 

Đã chuẩn bị sẵn sàng trả giá đắt từ lâu, giờ phút này anh lại mơ mộng hão huyền có thể giành lại, e rằng hơi khó.

 

Anh hiểu rất rõ tính cô.

 

Nhìn vẻ mặt điềm nhiên này của anh, Hạ Mộc Ngôn nhớ lại vẻ mặt lúc anh tàn nhẫn luôn miệng nói mình đã chết.

 

Cô lạnh lùng: “À, ngại quá, vừa rồi tôi suy nghĩ rất nhiều, nhưng thật sự vẫn không nghĩ đến phương diện này. Nếu bây giờ tôi đã có thể tùy ý lựa chọn cuộc sống của mình, vậy thì cũng có thể xua tan tất cả quá khứ, bao gồm cả Lục Cẩn Phàm anh, đúng không?”

 

Như đã đoán trước được câu trả lời, Lục Cẩn Phàm lại không hề tỏ ra thất vọng, chỉ là đôi mắt đen thẫm lại, cảm xúc bên trong cuồn cuộn trong chốc lát: “Em định làm thế nào để xua tan tôi?”

 

Mặc kệ nguyên nhân gì, dù sao ban đầu anh cũng đã dùng thủ đoạn quá tàn nhẫn để cắt đứt tất cả quan hệ và tình cảm với cô, đến mức Hạ Mộc Ngôn đã không còn muốn tha thứ cho anh nữa.

 

Hạ Mộc Ngôn vẫn lạnh lùng, “Yêu lần nữa, tìm một người đàn ông khác để kết hôn, hoàn toàn vĩnh biệt cuộc sống trước đây, đi đến một khởi đầu mới, rồi lên đỉnh cao mới, anh thấy thế nào?”

 

Anh nhìn cô một lát, hơi nheo mắt lại, cười nhẹ, hỏi: “Tìm một người đàn ông khác để kết hôn?”

 

Hạ Mộc Ngôn ngồi thẳng lưng: “Sống hai kiếp, dây dưa mười năm với cùng một người đàn ông, tiếp tục dây dưa là không cần thiết. Dù sao cũng đã ly hôn rồi, ngựa tốt không quay đầu ăn cỏ cũ, nếu quả thật phải nói vài lời cảm kích, tôi chỉ có thể cảm tạ ơn tái sinh của Lục tổng. Chờ đến ngày tôi kết hôn lần nữa, anh có thể đứng chung với ba tôi. Tôi và chồng mới sẽ kính anh như cha mẹ tái sinh, cúi người thật thấp với anh, như thế cũng coi như có ơn tất báo rồi đúng không?”

 

Lục Cẩn Phàm nhìn cô: “Bây giờ em nói chuyện đầy móc mỉa như vậy, trong lòng có cảm thấy cân bằng hơn không?”

 

Vẻ mặt anh vẫn không có gì thay đổi, nhưng cô có thể cảm giác được chút rét lạnh trong ánh mắt khi nghe cô luôn miệng nói muốn xem anh như cha mẹ tái sinh, còn nói muốn cùng anh chồng mới khom người trước mặt anh.

 

Hạ Mộc Ngôn nghiêm mặt, quay người đi về phòng ngủ: “Đầu tôi vẫn còn rất đau, tôi về phòng ngủ ngủ một lát. Khi nào chị Trần đem quần áo và sim điện thoại tới thì phiền Lục tổng đánh thức tôi. Nếu được thì nhờ Lục tổng bảo chị Trần mua giúp tôi một cái điện thoại mới mang đến đây luôn, vậy thì tôi càng cảm kích hơn. Anh cũng biết đó, ngày nay mọi người không thể thiếu điện thoại di động, dù sao tôi cũng là người phụ trách của Tập đoàn MN, không thể làm một bà chủ vô trách nhiệm được.”

 

Nói xong cô liền đi vào phòng ngủ, đóng cửa lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK