"Đứng lại." Vương Thủ Triết cười híp mắt nói một câu, "Vương Ly Từ, Vương Lạc Tĩnh. Các ngươi phải nghĩ cho kỹ, hòa thượng chạy được nhưng miếu không chạy được nha." Hai cô nương một lớn một nhỏ nhìn nhau, sau đó vô cùng đau đớn ngoan ngoãn quay lại trước mặt Vương Thủ Triết, ngoan ngoãn giống như là chim cút. "Tứ ca ca, người ta không dám nữa." "Tứ thúc, ô ô, người ta chỉ đùa với thúc thôi mà." Vương Thủ Triết không quan tâm đến bọn họ mà ánh mắt rơi xuống người của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.