“Thắng Nghiệp ngươi yên tâm.” Lưu Thắng Hào hơi kích động, nhận lấy hộp gấm mà mình tha thiết ước mong, mở ra xem thử, bên trong quả nhiên có vài bình ngọc. Hắn mở một bình ngọc trong đó ra, lúc vừa muốn ngửi tư vị của Thiên Linh đan, bỗng dưng, mặt hắn biến sắc: “Đây, đây là gì?” Hắn vừa nhìn vào lại phát hiện là một viên bột mì. “Lộp cộp!” Lưu Thắng Hào thầm nghĩ không ổn, vội vàng mở lọ linh đan phụ trợ, quả nhiên như vậy, trong đó đều bị người ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.