Ngoài ra, đại nương Công Tôn Huệ cũng chủ động tạm thời ở lại Sơn Dương, nói là đúng lúc muốn chăm sóc phụ mẫu. Trên thực tế nàng biết rõ thân phận của mình, cho nên đi Lư thị không phù hợp cho lắm. Đoàn xe ngựa cứ đi cứ đi, liền tiến vào một vùng rừng cây rậm rạp, con đường dần trở nên gập ghềnh hơn. Vương Thủ Triết hơi nhíu mày: “Vương Trung, đường này không dễ đi lắm, còn bao xa mới có thể đến Ánh Tú?” “Bẩm gia chủ, rừng cây này là đường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.