“Dạ vâng, cảm tạ tứ ca ca, đa tạ Công Tôn gia gia.” Vương Lạc Tĩnh ngoan ngoãn cầm đũa lên, từng ngụm từng ngụm ăn cơm bạch ngọc linh mễ, biểu cảm rất là thỏa mãn. Thấy nàng ăn đến đắc ý như thế, ngoài vui mừng thì Vương Thủ Triết cũng nặng trĩu lòng, cảm nhận được áp lực của tộc trưởng. “Triết nhi à, lần này cũng may mà có ngươi.” Công Tôn Mặc rót linh tửu nói với Vương Thủ Triết: “Chúng ta từng ước định, lần này vì có các ngươi trợ giúp, chúng ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.