"Tứ ca ca, Lạc Tĩnh không muốn trở thành gánh nặng của huynh." Sau khi nói xong lời này, nàng nhắm mắt lại, không dám nhìn Vương Thủ Triết nữa. Vốn Vương Thủ Triết còn muốn mắng nàng thêm vài câu, nhưng nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đã trắng bệch, dáng vẻ phờ phạc như kiệt quệ tinh lực, đành thu lại những lời mắng mỏ. Hơn nữa hắn cũng biết từ nhỏ Lạc Tĩnh đã rất có chủ kiến, nói lý thuyết suông với nàng chẳng có tác dụng gì mấy. Hắn cẩn thận từng li...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.