"Thất Hải à, vất vả cho ngươi sáng sớm đã tới tiếp đãi ta." Vương Thủ Triết mỉm cười nói: "Vốn dĩ lần này đi đường gian nan, muốn nghỉ ngơi vài ngày. Nhưng nghĩ đến Thất Hải ngươi có tấm lòng thành khẩn, không đành phụ lòng ngươi. Như vậy đi, ta và ngươi cùng đi dạo nào." Vương Thất Hải không khỏi thở gấp, trong lòng trợn tròn mắt, ai thèm cái không đành phụ lòng của ngươi chứ? Ngươi phụ lòng đi, cứ việc phụ lòng ta là được, đừng có mà mềm lòng. Thật đáng tiếc,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.