Ba ngày nay, trong quá trình dung hợp ký ức khiến Vương Thủ Triết thoạt nhìn trông có chút mơ mơ màng màng, mọi người đều nghĩ do hắn quá mức thương tâm có chút mất hồn, lại không hề biết sự thật bên trong, chỉ là dựa theo tộc quy và truyền thừa, đẩy hắn lên chức vị tộc trưởng.
Đọc xong 《 Tóm Tắt Truyền Thừa Vương Thị 》, Vương Thủ Triết có chút hiểu biết về thế giới này. Nơi hắn xuyên việt đến gọi là 【 Đại Càn quốc 】, Đại Càn lấy Huyền Vũ thế gia lập quốc, hoàng thất là gia tộc Huyền Vũ lớn nhất, bên dưới có vô số Huyền Vũ thế gia dày đặc như sao trời.
Quan hệ lẫn nhau vô cùng phức tạp, hoặc trực tiếp, hoặc gián tiếp ảnh hưởng đến chính trị, kinh tế, thậm chí là mạch máu vận mệnh của quốc gia.
Đừng thấy Vương thị gia tộc chỉ là Huyễn Vũ thế gia cửu phẩm, nhưng ở nơi này lại là địa đầu xà cường đại, quan phủ được phân đến trấn thủ cũng không dám đắc tội.
Thậm chí, thời điểm tổ phụ của hắn còn, Vương thị gia tộc thực sự là bá chủ, thế lực trải dài Bình An Trấn.
Chỉ là theo 《 Tóm Tắt Truyền Thừa Vương Thị 》, sau hai cuộc chiến kia, đa số cao thủ đã ngã xuống, dần dần năm nay lại không bằng năm trước. Nếu không có Lung Yên lão tổ nỗ lực chống đỡ, cũng không tránh khỏi cơ nghiệp trăm năm rơi vào trong tay của hai tộc Lưu, Triệu.
Gia chủ đời trước Vương Định Nhạc vì để có thể tu luyện trở thành Linh Đài cảnh, ngăn cơn sóng dữ, không tiếc mạng sống xâm nhập bên trong ngoại vực rồi rơi vào hiểm cảnh.
Nhưng không may mắn Vương Định Nhạc sắp thành lại bại, bất hạnh mất sớm, làm Vương thị càng suy yếu hơn.
Nếu như không có gì thay đổi, chiếu theo sự phát triển này, tương lai chục năm sau địa bàn sản nghiệp của Vương thị gia tộc sẽ bị hai tộc Bình An trấn còn lại ăn hết, lúc này gia tộc đã từng huy hoàng lại đứng trước thảm cảnh, huyết mạch gia tộc sắp trở lại thành bình dân bá tánh.
“Thật sự là một thế giới vô cùng thú vị.” Vương Thủ Triết hơi nheo mắt, dần dần dung hợp ký ức, hắn không khỏi thầm nghĩ:
“Giống như Vương Thủ Triết đời trước, tuy trẻ tuổi nhưng cũng không phải nhân vật đơn giản.”
Ký ức nói cho hắn biết, từ nhỏ Vương Thủ Triết đã có thể đánh giá là thiên tài, tư chất thiên phú cực cao, cũng chỉ thua nửa bậc so với Lung Yên lão tổ.
Dưới tài nguyên gia tộc tập trung tài bồi, năm 18 tuổi Vương Thủ Triết đã là Luyện Khí cảnh tầng 6 cao giai, cách tầng 7 cũng không xa.
Tin tức này vô cùng tốt, ít nhất không phải xuyên vào một tên phế nhân.
Một bên, gã sai vặt Vương Quý thấy sắc mặt âm tình biến hóa không ngừng của Vương Thủ Triết, lo lắng nói:
“Gia chủ, ngài nghỉ ngơi trước, nô tài liền đi tìm y sư.”
“Không sao, ta không có vấn đề gì.” Vương Thủ Triết cản hắn lại:
“Vương Quý, ngươi đi ra ngoài trước đi, ta có một số việc cần làm.”
“Vâng!”
Vương Quý đặt khay đồ ăn xuống nhanh chóng rời đi, cẩn thận đóng cửa phòng lại.
Chờ Vương Quý rời đi, chỉ còn lại một mình, Vương Thủ Triết mới chân chính thở nhẹ một hơi, tinh thần một lần nữa buông lỏng. Mấy ngày nay túc trực bên linh cữu, hơn nữa lại trong quá trình dung hợp ý thức, cho nên cũng không ăn uống chút nào, bụng sớm đã đói, kêu ột ột thành tiếng, chấn hưng gia tộc gì đó là chuyện sau này, trước tiên phải lấp đầy dạ dày mới có thể từ từ suy nghĩ.
Mở nắp đậy trên hộp gỗ tinh xảo ra, một khay đồ ăn tinh mỹ hương thơm ngào ngạt. Bên trong hộp đồ ăn chia thành mấy ngăn, có cơm có thịt, còn có một khúc cá hấp.
Cơn đói ập đến, hắn nhanh chóng cầm đũa lên gắp khối thịt nhét vào trong miệng, mùi vị không tệ, lại vô cùng phong phú, nhai miếng thịt xuống thì hương vị thơm ngon ngập tràn khoang miệng, sau khi nuốt xuống bụng, lại cảm giác bên trong bụng có chút nhiệt lưu toả ra.
Ah, ăn ngon như vậy? Đây là thịt gì? Thịt heo sao? Không đúng, thịt heo không có tinh tế như vậy. Thịt dê? Cũng không đúng, thịt này lại không có mùi tanh, thịt này có mùi vị vô cùng thuần tuý, cảm giác như là thịt bò nhập khẩu trước đây từng ăn qua khi chưa xuyên việt.
Nhanh chóng, “ký ức” mà hắn dung hợp chỉ cho hắn biết, đây là thịt Linh Giác Li Ngưu, là một loại thịt vô cùng trân quý, ăn trong thời gian dài có thể cường tráng thân thể, xúc tiến tu luyện.
Đời trước hắn là thiếu tộc trưởng, lại có thiên tư bất phàm, là đối tượng trọng điểm vun trồng của gia tộc, tất nhiên có tư cách hưởng dụng tài nguyên như vậy.
Vương Thủ Triết cảm nhận nhiệt lưu lưu động bên trong cơ thể, tinh lực nhanh chóng khôi phục, vô cùng kì diệu. Không khỏi âm thầm cảm khái một tiếng, quả nhiên trân quý, sau khi cơn dụ hoặc của mỹ thực hạ xuống, hắn nhanh chóng xử lý chỗ thịt Li Ngưu còn lại.
Cảm giác còn chưa đã thèm, hắn lại nhìn về phía khúc cá hấp kia, dung hợp ký ức nói cho hắn biết đây là Hồng Vỹ Linh Cảm. Đó là một loại linh ngư phụ cận An Giang cũng vô cùng hiếm thấy, lại thuộc về linh thú nhị giai, trưởng thành cũng hơn 100 cân, lại vô cùng hung mãnh.
Bình thường, ngư dân đụng phải loại hung thú này thường e sợ tránh còn không kịp, chạy trốn chậm chút là nằm bên trong bụng nó.
Hồng Vỹ Linh Cảm vẫn là do tộc trưởng đời trước Vương Định và vài vị cao thủ trong tộc may mắn săn được. Sau khi cắt nhỏ ướp muối lưu lại bên trong gia tộc, để vun trồng cho lớp trẻ bên trong gia tộc.
Xương cá đều đã được lọc sạch, thịt cá ướp tươi mới trơn mềm, khi nuốt xuống cũng có một cỗ khí mát dễ chịu lưu chuyển bên trong cơ thể, toàn thân vô cùng thoải mái thư giãn đến cực điểm.