"Quan trọng hơn là không cần gánh vác áp lực gì, dù sao bình thường đều có tiểu tử Vương Thủ Triết kia gánh. Chúng ta bỏ thời gian liên thủ làm chút việc vặt, thời gian dư thừa muốn đánh bài thì đánh bài, muốn làm gì thì làm nấy, có thể cả ngày không làm gì, tiêu diêu lại vui vẻ." Long Xương đại đế tiếp tục khuyên. "Đây đây đây..." Khương Chấn Thương bị ông ta nói tới động tâm, quả thực cũng đúng, ông ta đã hao tâm vì Đại Càn, vì nhân tộc ba ngàn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.