Sau đó Vũ Văn Kiến Nghiệp cẩn thận từng li từng tí hỏi: “Lạc Thu cô nương, chúng ta có thể ăn cơm cùng với ngài không?” Vương Lạc Thu nhìn dang bọn hắn, thấy trong ánh mắt bọn họ đều tràn ngập chờ mong, bèn gật đầu đáp: “Dù sao cũng là nương ngươi trả tiền, vậy thì cùng ăn đi.” “Là tẩu tẩu!” Bích Liên phu nhân cắn răng nghiến lợi sửa lại. Nhưng hai người trẻ tuổi kia đều không quan tâm đến phản ứng của nàng ta. Mà tung tăng tung tẩy chạy theo Vương Lạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.