Chương 1257
Ít nhất thì nó là hàng thật.
Chỉ cần là hàng thật, chiếc nhẫn này hiện tại là đồ trang sức được.
nhiều người tìm kiếm săn đón nhiều nhất trên thế giới, nhiều không thế đếm xuểi Nó không chỉ đại diện cho nguồn gốc của nhẫn kim cương, mà còn thể hiện tay nghề thủ công cao nhất của chế tác nhãn kim cương trên thế giới!
“Ba trăm ba mươi tỷ!.
“Ba trăm sáu mươi tỷ!.
“Sáu trăm tỷ!.
Mộ Ngọc My hung hăng trừng Vân Giai Kỳ, nhìn cô như một người ngoài hành tỉnh.
Cô ta không khỏi hoài nghỉ làm thế nào mà Vân Giai Kỳ lại sắn sàng mang ra đấu giá một chiếc nhẫn quý giá như vậy, đây là “Tình yêu đích thực cả đời” ưt Cô ta sẽ không bao giờ mua chiếc nhẫn này cho chính mình, nhất định là.
Mộ Ngọc My nhìn Bạc Tuấn Phong bên cạnh. Chiếc nhẫn này chắc.
hẳn là vật thể hiện tình yêu mà Bạc Tuấn Phong đã trao cho cô ta trước đây!
Khi Mộ Ngọc My nghĩ đến khả năng này, cô ta càng không thể ngồi yên.
Mặc dù có vẻ như Bạc Tuấn Phong không ra giá nữa, nhưng cô ta chỉ cần nghĩ đến Bạc Tuấn Phong đã mua chiếc nhẫn kim cương đắt nhất thế.
giới cho Vân Giai Kỳ, và cô ta gần như bị nuốt chửng bởi sự ghen tị!
Dựa vào cái gì.
Vào thời điểm đó, một chiếc nhắn kim cương giá trị hai trăm bốn mươi tỷ, đây là khái niệm gì chứ!
Những người khác không khỏi trợn tròn mắt.
Tất cả các khách mời tham dự buổi dạ tiệc từ thiện này, dù có mang theo đồ quyên góp đến thì giá trị cũng không quá ba mươi tỷ.
Vân Giai Kỳ chỉ đơn giản là một người lạ mặt không có tiếng tăm gì, lại trực tiếp lấy ra chiếc nhắn kim cương trị giá hàng trăm triệu đô và sử dụng nó để làm từ thiện.
Trong đầu cô ta có dây thần kinh nào bị hỏng hay sao, liền sẵn sàng mang ra như vậy?
Những người muốn có chiếc nhẫn kim cương này dù có chen nhau vỡ đầu cũng chưa chắc đã mua được.
Đây là bản giới hạn quý giá nhất của nhà sản xuất Bulgari, không phải có tiền là sẽ mua được.
Cô cứ như vậy mà quyên tặng nó như vậy!
Giá đấu dựa theo nước lên thì thuyền lên, những người ngồi bên dưới hội trường đều ngồi không yên, khắp nơi đều cảm thán không thôi “Bảy trăm năm mươi tỷ!.
“Chín trăm tỷ!.
Người dẫn chương trình phấn khích đến mức run cả tay.
“Chín trăm tỷ lân một!.
“Chín trăm tỷ lần hai!.
Chín trăm tỷ đã là một mức giá đấu cao ngất ngưởng.
Đây dường như đã là giới hạn rồi Vào lúc này, Bạc Tuấn Phong lại giơ tấm biến của mình lên.
“Một nghìn năm trăm tỷ!.
Cả khán phòng chết lặng một mảng Mọi người đều không dám lên tiếng, Một nghìn năm trăm tỷ!
Đây là một con số khiến người ta phải lạnh người nghẹt thở, làm gì có ai có thể kham nổi.
Bạc Tiêu Dương nhìn Bạc Tuấn Phong, bàn tay đang định giơ biển đột nhiên buông xuống.