Chương 200: Thân phận của Tống Giai Kỳ Lâm Tĩnh Anh ngây người ra.
Vân Ngọc Hân nói tiếp: “Con biết con không phải là con ruột của mẹ, nhưng mà mà giữa mẹ con chúng ta có quan hệ huyết thống hay không có quan trọng không? Hơn hai mươi năm nay mẹ luôn là mẹ của con, điều này vĩnh viễn sẽ không thay đổi.
Cho dù con không phải con ruột của mẹ nhưng mà mà con vẫn luôn coi mẹ là mẹ ruột của con, ngoài mẹ ra, con sẽ không nhận ai khác là mẹ!”
Những lời nói này, nói ra vô cùng sâu sắc, chân thành.
Lâm Tĩnh Anh cảm động tới mức ngây ngốc!
Bà ta đi tới bên giường, cảm động ôm Vân Ngọc Hân vào lòng.
“Ngọc Hân, chỉ cần câu nói này của con là đủ rồi!”
“Mẹ, cả đời này chúng ta là mẹ con của nhau, có được không?”
“Được, được!” Lâm Tĩnh Anh vội vàng gật đầu: “Cả đời này, mẹ chỉ có con là con gái duy nhất, bất kỳ người nào.
mẹ cũng sẽ không nhận!”
‘Vân Ngọc Hân và bà ta ôm chặt lấy nhau.
Vân Lập Tân đứng bên cạn định nói lại thôi.
‘Vân Ngọc Hân nhìn ông ta, đột nhiên mở miệng: “Cha, cha đừng trách mảng mẹ nữa, chúng ta mới là người một nhà, không phải sao? Bây giờ, Vân Liên gặp khó khăn, vào úc như thế này, chúng ta càng không thể loạn, chúng ta cùng nhau hợp lực.
nghĩ cách, nói không chừng còn có thể cứu được Vân Liên!”
Vân Lập Tân ảo não nói: “Cứu kiểu gì? Con nghiệt chủng kia cầm được bản hợp đồng trong tay, ba ngày sau, nó sẽ đem người tới Vân Liên công chứng, cha có thể làm gì chứ?”
Hai từ “nghiệt chủng” này lại cứa vào Lâm Tĩnh Anh.
Mặc dù Tống Giai Kỳ là con của bà ta với người đàn ông khác, nhưng Vân Lập Tân lại nói Tống Giai Kỳ là nghiệt chủng, vậy bà ta thành cái gì chứ? Lâm Tĩnh Anh trong lòng tức tối nhưng vẫn cố nhịn xuống.
Vân Ngọc Hân lập tức nói “Cha, cha và cô ta từ từ bàn bạc với nhau. Con nghĩ nhất định trong lòng cô ta có hận thù. Dù sao thì, nhiều năm như vậy, cô ta ở nhà họ Vân chịu bao nhiêu khổ cực, nhất định trong lòng cô ta sẽ có thù hận”
“Nếu giống như lời con nói, nó hận cha mẹ như vậy vậy thì làm sao có thể để bằng mấy câu nói làm cho nó đổi ý chứ?”
“Cô ta cần bao nhiêu tiền?” Vân Ngọc Hân hỏi: “Cha à, cha đầu tư cho con vào công ty điện ảnh, có lẽ là cũng không ít, hay là bán công ty điện ảnh đi, đưa tiền cho cô ta cũng được! Chuyện này quan trọng hơn, có thể giữ được Vân Liên thì phải giữ lấy Vân Liên!”
Vân Lập Tân cảm động nói: “Vân Ngọc Hân, cha không uổng phí yêu thương con bao nhiêu năm nay mài Ai…”
‘Vừa nghe thấy Vân Ngọc Hân đồng ý bán cổ phần công ty điện ảnh để đổi lấy Vân Liên, Vân Lập Tân cảm động không thôi.
Con ruột rõ ràng là khác với người ngoài mà!
Đọc tại Тrцуeл.оne để chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Không giống như con khốn Tống Giai Kỳ, vong ân phụ nghĩa!
Mặc dù Vân Liên đối xử tệ với cô ta, nhưng mà nhiều năm như vậy, cô ta ở nhà họ Vân, cũng coi như cho cô ta cái ăn cái mặc, học.
hành đàng hoàng, cô ta lại quay lại đâm Vân Liên, Vân Lập Tân thực sự có ý muốn bóp chết cô ta rồi.
Vân Ngọc Hân bất chợt nghĩ ra điều gì, đột nhiên nói: “Cha, cha đừng lo lắng, chuyện này con sẽ đi cầu xin ông cụ Bạc, ông ta yêu thương con như vậy, nhất định sẽ không thấy chết không cứu”
Vân Lập Tân nghe thấy vậy yên lòng hơn chút.
Bạc Ngạn Thiên Yêu thương Vân Ngọc Hân như vậy, nhất định sẽ không nhắm mắt làm ngơ.
“Chỉ là, chuyện này, con rất lo lắng” Vân Ngọc Hân tỏ ra vô cùng lo âu.
“Chuyện gì?”
Lỡ như Tống Giai Kỳ biết được thân phận của cô ta thì làm thế nào?”
Vân Lập Tân ngây người ra.
Cha ruột của cô ta, rất giỏi giang có đúng không? Nhiều năm như vậy, nhà họ Cung vẫn luôn không biết Cung Dận có một đứa con gái ở ngoài có đúng không?” Vân Ngọc Hân có phần lo sợ lên tiếng hỏi.
Vân Lập Tân nghe thấy vậy sắc mặt lập tức thay đổi.
Nhà họ Cung trăm năm quý tộc, một trăm năm trước, nhà học Cung đều là những đại quan, đến đời của Cung Tín Lâm thì gia đình sa sút.
Cung Tín Lâm chính là ông nội của Cung Dận.
Sau ít năm Cung thị sụp đổ, Cung Tín Lâm cũng đã ở tuổi trung chỉ nhờ vào việc bán muối với gạo mà lại dư dả, sau đó nhờ vào vận chuyển và cho vay tiền , Cung thị lại phất lên trở lại.
Tới đời của Cung Dận, Cung thị mặc dù không nổi, nhưng mà ở Quốc Hoa, cũng là cái tên đứng hàng đầu.
Đối phó với Tống Giai Kỳ nhỏ bé, bắt một cái là được.
Cung Dận nhất định không biết rằng Lâm Tĩnh Anh sinh cho ông ta một đứa con gái.
Nếu như Tống Giai Kỳ biết được, lỡ như Cung Dận nhận người thân, cha con họ nhận tổ quy tông, cô ta trở thành cô chủ nhà họ Cung, vậy thì không dễ đối phó rồi.
Vì vậy, nhất định phải chữ kín chuyện về thân phận của Tống Giai Kỳ, không thể để cô ta biết được!
Lâm Tĩnh Anh đột nhiên nảy ra một ý.
Bà ta nhìn Vân Lập Tân, tâm tư rối như tơ vò!