Mục lục
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạn Nhí không dám không làm theo, cuối cùng cũng sợ hãi gọi một tiếng: “Mẹ…”

“Hử? Cô không nghe rõ, con gọi lại có được không?”

Mô Ngọc My vừa nói, vừa lấy điện thoại mở lên, chĩa về phía cô bé.

Mạn Nhi rụt rè nhìn vào máy ảnh, và vô thức dùng tay chặn nó lại.

Mộ Ngọc My đẩy tay cô ra và nói với cô: “Gọi lại đi! Gọi lại một lần nữa nhé?”

Cái miệng nhỏ của Mạn Nhi mấp máy, và cuối cùng cô bé cũng nói lại: “Mẹ…Mẹ ơi..”

“Ơi!” Mộ Ngọc My vui vẻ trả lời: “Mạn Nhỉ ngoan!”

Cô ta vuốt tóc và nói với cô: “Vậy con vào phòng trước nhé, được không?”

Mạn Nhi gật gật đầu.

Mộ Ngọc My để cô trong phòng và đi xuống cầu thang.

Ở tầng dưới, Bạc Ngạn Thiên và Mộ Khánh An đã chuyển đến phòng khách.

Mộ Ngọc My bước đến chỗ Bạc Ngạn Thiên đưa chiếc điện thoại di đông của mình vẻ vui mừng nói một cách bí ẩn với ông ta: “Ông nội, cho ông xem một đoạn video”

Cô ta lấy điện thoại di động ra, bấm vào đoạn video vừa quay đưa cho Bạc Ngạn Thiên xem.

Bạc Ngạn Thiên thấy trong video Mạn Nhi nói với Mộ Ngọc My “Mẹ ơi, vẻ mặt vui mừng.

“Đứa trẻ này đã chịu gọi con rồi sao?”

“Vâng ạ”

Bạc Ngạn Thiên lấy video ra xem lại, đột nhiên phát hiện manh mối: “Tại sao đôi mắt của con bé lại đỏ như vậy?”

Mộ Ngọc My trong lòng ‘nhíu lại, nhưng nhanh chóng nghĩ ra lý do: “Đứa nhỏ khóc ạ”

“Tại sao lại khóc.”

“Đây không phải là đang nhớ mẹ sao? Dù gì cũng chỉ là một đứa trẻ, không tránh khỏi sẽ nhớ mẹ”

Mộ Ngọc My vừa nói, vừa ngồi xuống bên cạnh Bạc Ngạn Thiên: “Nhưng, con đã nói với con bé, nếu như nhớ mẹ thì hãy cứ coi con là mẹ, con sẽ coi nó như con gái của mình. Con bé nghe xong lập tức thay đổi cách xưng hô”

“Nói rõ ràng, nói với như đã thấy rõ tấm lòng của con rồi!”

Mộ Ngọc My nói: “Phải ạ, con cũng rất cảm động, con bé cuối củng cũng chịu nhận con, coi con như là mẹ của nói”

“Ngọc My, vất vả cho con rồi!”

Rốt cuộc thì cưới vào cửa làm mẹ kế.

Bạc Ngạn Thiên đối với cô ta trong lòng chó chút hổ thẹn.

“Ông nội, ông đang nói cái gì vậy? Con cũng rất thích Mạn Nhi. Sau này, nếu con sinh được con trai mà không sinh được con gái, con sẽ coi Mạn Nhi như con gái ruột của mình!”

“Ha ha ha”

Mộ Ngọc My nói “Bởi vì ông nội có vẻ rất thích cháu gái!”

“Sinh con trai thì có gì mà thua kém”

Bạc Ngạn Thiên lập tức nhấn mạnh: “Chỉ cần con là của con và Tuấn Phong sinh ra, dù là con trai hay con gái, ông đều sẽ rất thích!”

Vừa nói, ông ta vừa nhẹ nhàng vỗ lên mu bàn tay của Mộ Ngọc My: “Chỉ cần con nguyện ý hết lòng vì nhà họ Bạc, sau này ông sẽ không bao giờ đối xử tệ bạc với con!”

Mộ Ngọc My gật đầu và mỉm cười với Mộ Thiên An.

Buổi chiều Ngay khi Bạc Tuấn Phong vừa quay lại, Bạc Ngạn Thiên đã gọi anh đến: “Tuấn Phong”

Bạc Tuấn Phong nhìn Bạc Ngạn Thiên nói: “Ông nội”

“Về rồi thì tốt, định vốn đế con với Ngọc My đi xem nhà”

“Nhà?”

“Phải”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK