Mục lục
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1544

Bạc Ngạn Thiên nghe vậy, lập tức giận tím mặt: “Cháu đang uy hiếp ông đấy Quả nhiên giống y đúc tính tình của Bạc Tuấn Phong!

Bạc Tuấn Phong cũng sẽ nói ra những lời như thế này!

Thứ Bạc Ngạn Thiên không thể chịu đựng được nhất chính là sự uy hiếp, ông tức giận nói: “Cháu không muốn vào thì đừng vào! Cháu không xem đây là nhà của cháu thì đừng vào!”

“Ông chủ..

“Cứ để bọn nó đi!”

Nói xong, Bạc Ngạn Thiên tức giận đi lên lầu.

Mộ Ngọc My cũng lên lầu theo.

Trong cơn gió rét, Bạc Vũ Minh và Sùng Bắc đứng yên đứng cửa.

‘Sùng Bắc đến trước mặt Bạc Vũ Minh, nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của cậu: ‘Minh Vũ, không sao, mẹ và Mạn Nhi nhất định sẽ không sao”

Bạc Vũ Minh quay mặt đi, không muốn để cậu nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe của mình.

Sùng Bắc càng đau lòng hơn.

Cậu ôm Bạc Vũ Minh Bạc vào lòng: “Vũ Minh…

Quản gia và người giúp việc đang trong tình thế bó tay chịu trói, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân.

Bọn họ nhìn sang, lòng đây vui mừng: “Cậu Bạc về rồi!”

Bạc Tuấn Phong vừa đến trước cửa liền thấy Minh Vũ quay mặt vào tường, còn Sùng Bắc thì đứng bên cạnh.

Anh hỏi: ‘Vê rồi sao?”

Anhbiết hôm nay Vũ Minh và Sùng Bắc sẽ về nước, cho nên nhanh chóng trở về.

Minh Vũ không nói gì Bạc Tuấn Phong khế nhíu mày: ‘Sao không vào nhà?”

“Người phụ nữ kia là af?” Vũ Minh cúi thấp đầu hỏi.

Hai cha con vô cùng hiểu ý nhau, độ nhạy cảm trong lòng như nhau Bạc Tuấn Phong lập tức ý thức được cậu bé đang ám chỉ ai Nhất thời Bạc Tuấn Phong không nói gì, lúc này quá phức tạp, anh không thể nói rõ.

“Cứ vào trong trước đi”

“Không cần.”

Bạc Tuấn Phong: Đột nhiên Vũ Minh đến trước mặt Bạc Tuấn Phong, đôi tay bé nhỏ nắm lấy góc áo anh, lập tức vùi mặt vào người anh.

Không lâu sau, anh cảm giác được phần dưới ở trên ấm ướt Là nước mắt của Vũ Minh.

Cậu bé đang khóc.

“Ở đây, đã không phải là nhà của con nữa rồi” Bạc Vũ Minh: “Con không muốn vào”

Bạc Tuấn Phong ngồi xốm xuống, nâng gương mặt của cậu bé, nhìn thấy Vũ Minh cần răng chịu đựng, ánh mắt ngập nước.

Anh lau nước mắt, đau lòng thay cho cậu bé: “Được, thế cha cũng không vào. Nhé?”

Vũ Minh bất ngờ nhìn anh, cậu bé biết mình hơi tùy hứng, nhưng không ngờ Bạc Tuấn Phong lại chiều cậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK