Mục lục
Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 718

 

Thủ đoạn của Vân Ngọc hân lại độc ác tới Bỗng nhiên, Vân Ngọc Hân gào khóc thảm thiết: “Cứu mạng với! Giết người rồi!”

 

Đầu óc Vân Giai Kỳ trống rỗng.

 

Hai tay cô cứng lại giữa không trung, cúi đầu, vừa rồi trên tay đã dính đầy vết máu sền sệt.

 

“Vân Ngọc Hân!”

 

Vân Giai Kỳ tuyệt vọng nói: “Sao cô lại muốn làm như vậy!?”

 

“Vân Giai Kỳ, cô… cô đừng giết t Vân Ngọc Hân diễn như mình thực sự là một người bị hại.

 

Cô ta che bụng thật chặt, giọng nói liên tục run lên: “Tôi…

 

Bảo bảo của tôi, bảo bảo của tôi…

 

Cách đây không lâu, cô ta đã thụ tinh bằng ống nghiệm.

 

Nhưng, phôi thai lại chưa chắc có thể sống sót.

 

Bởi vì trái tim cung cấp máu có vấn đề, bác sĩ kín đáo nói với Vân Ngọc Hân, mặc dù cô ta thụ thai thành công, nhưng phôi thai có thể sinh ra tâm thai hay không thì không thể đảm bảo một trăm phần trăm.

 

Vân Ngọc Hân biết, tỷ lệ mang thai thành công của mình, đã nhỏ lại càng nhỏ.

 

Đã là như vậy, phôi thai này không có xác suất sống sót thành công, vậy thì, cô ta cũng không thể lãng phí vô ích nhiều thời gian như vậy, không ngại lợi dụng cho tốt một lần cuối cùng.

 

Vân Ngọc Hân nói: “Đừng giết con tôi, đừng…”

 

Vân Giai Kỳ biết Vân Ngọc Hân đang diễn trò!

 

Cô ta ở trong giới giải trí nhiều năm như vậy, kỹ năng diễn xuất đã được mài dũa kỹ càng từ lâu.

 

Bởi vậy, cô ta diễn hình tượng người bị hại, đúng là diễn sâu thật.

 

Vân Giai Kỳ căng thẳng chạy tới cửa, vừa định hô một tiếng thì cửa đã mở ra, Vân Giai Kỳ còn chưa kịp kêu cứu thì Vân Ngọc Hân đã kêu gào như mắc bệnh thần kinh: “Cứu mạng… Đừng giết con tôi… Đừng giết tôi…”

 

Mấy người y tá đi ngang qua bị tiếng kêu thê lương thảm thiết dọa cho mất hồn mất víat Các cô ấy vừa tới cửa đã thấy Vân Ngọc Hân ngã nhào trên đất, bụng bị đâm một dao.

 

Các cô che miệng thét chói tai.

 

“A!”

 

“Mau gọi bác sĩ!

 

“Chuyện gì xảy ra thế…”

 

Vân Ngọc Hân nói với y tá: “Cẩn thận! Cô ta là kẻ giết người! Cô ta muốn giết tôi!”

 

Y tá theo hướng cô ta chỉ nhìn về phía Vân Giai Kỳ, lập tức khiếp sợ mà lùi lại mấy bước, giống như đang nhìn một kẻ giết người độc ác, hoảng sợ nhìn chằm chằm Vân Giai Kỳ.

 

Vân Giai Kỳ tái nhợt giải thích: “Tôi không phải! Cô ta đang vu cáo cho tôi! Cô ta đang diễn trò, cô ta là diễn viên…”

 

Cô nói năng lộn xộn mà giải thích.

 

Thế nhưng trước cửa tụ tập càng nhiều người.

 

Mọi người nghe thấy tiếng hét chói tai, đều chặn kín cửa phòng lại.

 

Bọn họ liếc nhìn máu trong tay Vân Giai Kỳ, cô như hóa đá mà đứng bên cạnh cánh cửa, hai nắm nắm hờ, tràn đầy máu tươi, lại nhìn thấy Vân Ngọc Hân ngã trên đất, thì thét chói tai, gọi bảo vệ gọi bảo vệ.

 

“Không được động đậy!”

 

Y tá vừa cảnh giác nhìn chăm chằm từng hành động của Vân Giai Kỳ vừa gọi bảo vệ.

 

Trong phòng, giọng nói của Vân Ngọc Hân đã như hơi thở mỏng manh, đang hấp hối.

 

Vân Giai Kỳ đối mặt với những ánh mắt sắc bén khác nhau của mọi người, giải thích một cách yếu ớt, ảm đạm: “Tôi không làm, tôi thật sự không làm… Tôi không hề giết người…”

 

Máu ở bụng Vân Ngọc Hân càng chảy càng nhiều.

 

Tiếng khóc của cô ta càng ngày càng yếu ớt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK