• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôm sau, canh năm, Khương Ngôn Ý đã thức dậy.

Ban đêm, vết thương trên trán đau dữ dội làm nàng không tài nào ngủ được. Nghĩ đến một lát nữa còn phải đi hỏa đầu doanh bên kia làm bữa sáng, nàng dứt khoát rón rén thức dậy mặc quần áo.

Cũng lúc này, nàng phát hiện giường ngủ của Xuân Hương phía đối diện không có ai.

Lúc này, bầu trời bên ngoài còn xám xịt, Khương Ngôn cho rằng Xuân Hương là đi tiểu đêm cho nên cũng không để ý.

Nàng đi ra ngoài doanh trại để rửa mặt.

Bên ngoài đặt mấy cái vại lớn, nước bên trong là dùng cho các nữ nhân trong doanh trại, mỗi ngày đều có tướng sĩ phụ trách gánh đầy nước.

Nàng vốc hai vốc nước vỗ lên mặt rửa mặt, sáng sớm cuối thu, nước trong vại lạnh thấu xương, Khương Ngôn Ý lạnh đến run cả người. Hiện giờ thời tiết này còn có thể miễn cưỡng chấp nhận, chờ lạnh hơn một chút, dùng nước này rửa mặt sợ là sẽ bị cảm lạnh.

Trong quân doanh điều kiện không tốt, rất nhiều người đều không đánh răng, nhưng Khương Ngôn Ý có chút sạch sẽ, tự nhiên nhịn không được.

Cổ nhân đều nhai cành cây dương làm bàn chải đánh răng, phía sau doanh trại các nàng có một khu rừng hồ dương, Khương Ngôn Ý chuẩn bị đi qua bẻ một cành cây dương làm bàn chải đánh răng.

Vừa đến rừng hồ dương, chỉ thấy Xuân Hương xách váy từ trong rừng đi ra, tóc và vạt áo đều có chút rối loạn, từ cổ đến ngực đều phủ đầy dấu vết xanh tím, góc váy còn dính chút tinh dịch trắng.

Chạm phải Khương Ngôn Ý đụng trúng, trên mặt Xuân Hương có chút bối rối, mở to mắt vội vàng che vạt áo trước ngực đi về phía doanh trại.

Khương Ngôn Ý chưa từng ăn thịt lợn, còn chưa thấy qua heo chạy à.

Đối với cuộc sống riêng tư của người khác nàng không có quyền bình luận, để tránh xấu hổ, khác cố ý bẻ thêm vài cành cây dương để về muộn một chút.

Chờ Khương Ngôn Ý trở về doanh trại, Xuân Hương đã thay quần áo sạch sẽ, những nữ nhân khác cũng lục tục thức dậy.

Khi các nàng rửa mặt xong đến Hỏa Đầu doanh, trên bếp đã đốt lửa.

Hôm nay Lưu Thành xin nghỉ, phân công công việc cho các nữ nhân là Triệu thủ lĩnh, Khương Ngôn Ý tất nhiên là trực tiếp vào doanh trại làm trợ thủ cho Đầu bếp Lý.

Làm bữa sáng tương đối đơn giản, bất kể là bánh bao hấp hay là mì, đều chỉ có một công đoạn nhào bột, chẳng qua số lượng nhiều, làm vẫn rất vất vả.

Đồ ăn sáng nay chuẩn bị nấu cho các tướng quân là mì cắt [1], đầu bếp Lý bảo Khương Ngôn Ý chuẩn bị mì trước.

[1] Mì cắt là một trong những món ngon đại diện cho ẩm thực Sơn Tây, nổi tiếng nhất phải kể đến mì cắt Đại Đồng, Sơn Tây, bởi vì hương vị độc đáo mà nổi tiếng gần xa. Mì cắt đều dùng dao để thái lát, vì vậy mới có tên như vậy.

Khương Ngôn Ý biết làm mì cắt là bài kiểm tra kỹ năng nhào bột, nên cho thêm bao nhiêu bột, thêm bao nhiêu nước là không thể cẩu thả được, nhiều hay quá ít cũng đều là một vấn đề.

Nếu bột nhào không kỹ, chưa kể khi cắt sẽ bị dính vào dao, rất dễ bị đứt, khi sợi mì múc ra khỏi nồi cũng sẽ không được đẹp.

Nàng lúc này lên mười hai vạn phần tinh thần làm việc.

Đầu bếp Lý ngồi ở bên bàn uống trà sáng nhìn Khương Ngôn Ý nhào bột.

Bởi vì hai chén miến chua cay ngày hôm qua, mà đầu bếp Lý cảm thấy trình độ nấu món chính của Khương Ngôn Ý không tới nơi tới chốn, định chuẩn bị chỉ điểm cho nàng một hai, nhưng vừa nhìn lại phát hiện, động tác nhào bột của Khương Ngôn Ý rất ra hình ra dáng, cho dù ông soi mói cũng không phát hiện sai chỗ nào, không giống như là người không có kinh nghiệm trong nghề.

Trong lòng chợt cảm thấy kỳ quái, nhưng ông còn chưa kịp mở miệng hỏi, thì trong bụng đột nhiên quặn đau một trận, đầu bếp Lý cảm thấy không ổn, buông chén trà trong tay vội vàng đi nhà xí.

Khương Ngôn Ý nhìn thoáng qua bên cạnh, vừa vặn thấy Xuân Hương đi qua cất chén trà đầu bếp Lý đặt trên bàn, trong lòng nàng không hiểu sao lại dâng lên một cảm giác quái dị.

Sáng hôm nay đầu bếp Lý đi nhà xí không biết bao nhiêu lần, đến nỗi cả người đều đứng không vững.

Mấy đầu bếp khác trên bếp thấy ông như vậy, đều bảo ông nhanh chóng đi quân y bên kia xem một chút, nói hỏa đầu doanh bên này có bọn họ chống đỡ, không xảy ra rắc rối gì đâu, nhưng đầu bếp Lý tính tình bướng bỉnh, sống chết cũng phải ở lại chỗ này xem.

Triệu thủ lĩnh và đầu bếp Lý có mối quan hệ rất tốt, tức giận đến vỗ ngực liên tục: "Nhất định là tối hôm qua mê rượu, ăn phải đồ ăn nguội, cho nên hôm nay tiêu chảy nè!”

Đầu bếp Lý tê liệt ngồi trên ghế, nói chuyện cũng không còn sức lực: "Quả thật là người già không dùng được, ăn đồ ăn nguội thôi mà lại thành như vậy.”

Triệu thủ lĩnh gọi một hỏa đầu quân trẻ tuổi cường tráng tới cõng đầu bếp Lý, "Ông đừng có bướng bỉnh nữa, mau đi cho quân y bắt mạch bốc thuốc đi, cứ tiếp tục như vậy làm sao được!”

Đầu bếp Lý xua tay, vẻ mặt tiều tuỵ: "Qua một hồi là ổn thôi, đợi lát nữa còn phải chuẩn bị cơm trưa, hôm nay phải làm đầu sư tử kho tàu cho Đại tướng quân, trong Hỏa Đầu doanh ngoại trừ ta không ai có thể nấu món ăn này. Đến lúc đó không có món ăn, cả Hỏa Đầu doanh đều không gánh nổi. ”

Triệu thủ lĩnh cũng biết những gì ông đang nói là một vấn đề, trong lúc nhất thời sứt đầu mẻ trán, nhưng vẫn nói: "Mấy ngày trước không phải ông dạy tiểu tử Lưu Thành kia nấu món này sao, ông trở về nghỉ ngơi đi. Tiểu tử kia cũng thiệt là, hôm nay lại xin nghỉ, để ta tìm người gọi hắn trở về.”

"Hắn chỉ học được chút da lông thôi, chút tay nghề kia làm sao có thể nấu được..."

Đầu bếp Lý nói được nửa câu, bụng lại một lần nữa quặn đau, ông ôm bụng ngay cả khí lực đứng lên cũng không có, vẫn là hai hỏa đầu quân dìu ông đi nhà xí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK