Nàng cúi người hành lễ, mặt mày cúi thấp tới mức chỉ nhìn thấy phần chân cùng hoa văn tường vân thêu trên giày gấm màu đen, chất liệu trên viền quần áo mềm mịn như nước, chỉ cần nhìn vào họa tiết là có thể biết nó có giá trị không nhỏ, những hoa văn sẫm màu rườm rà trên đó đang mơ hồ phát sáng dưới ánh đèn.
"Hỏa Đầu doanh giờ này vẫn còn mở lò?"
Khương Ngôn Ý nghe thấy đối phương tra hỏi.
Âm sắc trầm thấp, êm dịu mà lạnh lẽo, giống như là tuyết lạnh ở phương Bắc khoét một lỗ hổng trong tim, chỉ khiến người ta cảm thấy mát lạnh vô tận.
Khương Ngôn Ý trong lúc nhất thời cũng không phân rõ hắn là đang chất vấn hay là đơn thuần hỏi thăm, nhưng đối phương tìm tới đây vào thời gian này, tất nhiên là đã biết sự tình của bếp riêng rồi, không có khả năng giấu giếm cho qua được.
Nàng nhắm mắt nói: "Mở, không biết quân sư muốn ăn chút gì không?"
Nàng cúi đầu, không có nhìn thấy lúc đối phương một lần nữa nghe thấy nàng gọi mình là "Quân sư" thì lông mày hơi nhíu lại.
Sau khi trầm mặc một lúc thì Khương Ngôn Ý mới nghe được giọng nói lạnh lẽo kia vang lên lần nữa: "Một bát mì hoành thánh."
Nàng như được đại xá, vội vàng nói: "Xin ngài đợi một lát, hoành thánh lập tức sẽ lên ngay."
Khương Ngôn Ý ban đầu chỉ lo lắng chuyện hắn giáng tội bếp riêng, mà bởi vì khí thế của hắn cường đại bức người, chỉ đứng ở chỗ này một lúc thôi đã làm nàng có chút không thở nổi, phía sau đã lấm tấm mồ hôi lạnh.
Nghe hắn nói xong những lời này, Khương Ngôn Ý lập tức chạy về bếp làm mì hoành thánh, lúc quay người ánh mắt lơ đãng đảo qua mặt vị quân sư này, nhịp tim lập tức lỡ một nhịp đập.
Vị quân sư này cũng quá... đẹp rồi!
Không sai, chính là đẹp!
Đây là lần đầu tiên trong đời Khương Ngôn Ý nghĩ đến việc dùng từ "Đẹp" để hình dung về một nam tử, nhưng vẻ đẹp này lại mang theo sự lạnh lùng bén nhọn, giống như sương tuyết trên mũi kiếm.
Gió thổi lên, đèn lồng treo trong doanh trại bị gió thổi lắc qua lắc lại, sương mù rơi xuống tạo thành một màu vàng mơ hồ.
Hắn cứ như vậy đứng ở dưới ánh đèn, đôi mắt phượng khẽ nhướng lên, một ít tóc rơi lả tả trước trán, thần sắc lạnh lùng mà tản mạn, bên trên y phục màu đen dùng chỉ màu đỏ sẫm và vàng ròng thêu thành những hoa văn tối màu khẽ tỏa sáng dưới ngọn đèn, làm hắn trông có vẻ càng thêm cao quý và lạnh lùng.
Khương Ngôn Ý vội thu hồi tầm mắt trước khi hắn nhìn sang, nhanh chóng ôm lấy trái tim nhỏ đang đập bịch bịch chạy vào trong bếp.
Hiện tại nếu nàng có thể xuyên về thì tốt biết mấy, về sau đọc tiểu thuyết nam chính đều sẽ có mặt nha!
Phong Sóc nhìn bức màn vẫn còn đang đung đưa trước cửa phòng bếp, nhẹ nhàng chớp mắt.
Hắn chán ghét người khác đánh giá vẻ ngoài của mình, nhưng nữ đầu bếp này phản ứng cũng thật nhạy bén, cảnh giác giống như con thỏ vậy.
Hắn tùy tiện tìm một cái bàn lớn, đi qua hất vạt áo lên ngồi xuống. Mấy hoả đầu quân đang trực bó tay bó chân tiến lên hầu hạ, lúc châm trà tay còn run dữ dội hơn, làm vẩy ra mấy giọt.
Bọn họ thầm than người bên cạnh Đại tướng quân quả nhiên là tàng long ngọa hổ, một quân sư lại có khí độ không thua gì vương hầu tướng lĩnh. Nhưng bọn họ không hề biết giờ phút này người ngồi bên chiếc bàn nhỏ lúc này chính là Đại tướng quân trong lời đồn kia.
Phong Sóc từ chỗ đại phu biết được thực đơn mình cầm là viết tầm bậy tầm bạ liền tìm đầu bếp trong phủ nghiệm chứng, sau khi xác thực đúng như đại phu lời nói, thì vô cùng tức giận.
Hắn đêm hôm khuya khoắt rút quân về quân doanh vốn là muốn trói tên đầu bếp can đảm dám lừa gạt hắn lại, nhưng trên đường cưỡi ngựa đến đại doanh Tây Châu thì hắn đã bình tĩnh lại.
Đầu bếp trong Hỏa Đầu doanh tuyệt đối không có lá gan lừa gạt hắn, việc này có lẽ còn có huyền cơ khác.
Trên đường thì gặp mấy binh lính của đại doanh Tây Châu vừa ăn uống xong, trong lời nói còn đề cập tới cái gì mà bếp riêng của Hỏa Đầu doanh, nghĩ đến việc mình vừa mới tiếp nhận đại doanh Tây Châu xong, còn chưa kịp quản lý cơm nước trong quân nên lúc này mới thuận đường tới xem một chút.
Ai ngờ vừa đến nơi đây, mấy tên lính quèn thấy hắn liền mở miệng gọi một tiếng "Quân sư".
Người của Hỏa Đầu doanh chưa từng thấy qua hắn, không nhận ra hắn cũng không kỳ quái. Nhưng tại sao lại coi hắn thành Trì Thanh?