• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Con trai trưởng Lục gia bị giáng chức tới Tây Châu, nếu Lục gia trung với tân đế thì sẽ yên phận dù bị vắng vẻ mấy tháng, như vậy có thể làm cho tân đế thăm dò ra sự chân thành của Lục học sĩ.

Nhưng bây giờ Phong Sóc cho người đưa lễ tới, mặc kệ Lục gia nhận hay không nhận, nếu tân đế đa nghi thì nghi ngờ Lục gia chỉ có tăng chứ không giảm. Sau này cho dù bọn họ không đưa lễ đi Lục phủ nữa thì tân đế sẽ không cảm thấy là bọn họ từ bỏ mà là Lục gia đã bị thu mua.

Chiêu này của Phong Sóc quả thực là để tân đế tự tay buộc Lục gia đổi phe về hướng bọn họ. Coi như Lục Mạnh Học ngu trung không chịu liên thủ với bọn họ thì tân đế cũng không tín nhiệm Lục gia nữa. Tất nhiên sẽ dốc toàn lực chèn ép Lục gia, xem như bọn họ không mất một binh một tốt nào đã chặt đứt một cánh tay trợ lực của tân đế.

Nghĩ thông suốt hết thảy, Trì Thanh quả nhiên là bội phục từ đáy lòng, hắn thở dài: "Vương gia, lấy mưu trí này của ngài, dưới trướng còn cần gì nuôi mưu sĩ."

Phong Sóc quét mắt nhìn hắn một chút: "Hoàn toàn chính xác, chuồng ngựa còn thiếu người dọn dẹp, sau này ngươi đi qua dọn chuồng ngựa đi."

Trì Thanh: "..."

Hắn chỉ là muốn vuốt mông ngựa thôi, làm sao lại thành hố mình vậy. Trì Thanh mặt mày ủ rũ.

Lúc Phong Sóc nói "Lui ra" hắn mới nâng bát húp hết nước mì rồi cầm cái bát không ra khỏi quân trướng.

Phong Sóc thấy vậy mí mắt giật giật.

Thân vệ dọn đồ ăn sáng của hắn từ trong hộp đựng thức ăn ra. Phong Sóc thoáng nhìn thấy cũng là một bát mì cắt, nghĩ tới tướng ăn cay mắt của Trì Thanh liền không muốn ăn nữa.

Trực tiếp phân phó: "Mang xuống đi, bản vương không đói bụng."

Tình huống như vậy trước kia cũng từng có, thân vệ cũng không nghĩ nhiều, vừa đặt bát vào lại trong hộp cơm, lại nghe chủ tử hắn nói: "Lấy tới."

Thân vệ: "..."

Đúng vậy, chủ tử nhà hắn cũng bắt đầu thay đổi thất thường.

Phong Sóc cũng không phải đột nhiên muốn ăn mà là nhớ tới lời của đại phu đêm qua, hắn muốn nghiệm chứng một chút xem có phải là đồ ăn Hỏa Đầu doanh làm ra giúp hắn khôi phục vị giác tạm thời hay không.

Khi thân vệ dọn mì ra, nhìn thấy sợi mì trắng mềm ngâm trong tương ớt, phủ một lớp sốt thịt thơm lừng hấp dẫn, điểm xuyết vài miếng rau mùi, lại ngửi thấy mùi thơm, bụng hắn có chút cảm giác đói bụng.

Phong Sóc dùng đũa bạc gắp mì nếm thử, mì vừa vào miệng thì thấy cay cay, lá mì cắt trông dai hơn sợi mì thông thường một phần, mùi lúa mì trong sợi mì rõ ràng hơn, nhưng sau khi chan nước canh vào, thì vị chỉ có thể dùng một từ đậm đà để hình dung.

Những vị này Phong Sóc nếm đến đều rất nhạt, nhưng với người không có vị giác như hắn đã đủ gây chấn động.

Vấn đề quả nhiên là xuất hiện ở đồ ăn mà Hỏa Đầu doanh làm ra.

Tay nắm đũa của Phong Sóc không tự giác chặt mấy phần: "Hôm nay mì cắt là đầu bếp nào của Hỏa Đầu doanh làm?"

____________

Hỏa Đầu doanh.

Khi mọi người dùng xong bữa sáng thì tất bật chuẩn bị nguyên liệu cho bữa trưa.

Đầu bếp Lý được mang tới quân y còn chưa trở lại. Nghe phụ bếp cõng ông đi có nói đầu bếp Lý hiện vẫn còn nằm trên giường chỗ quân y chưa xuống được.

Khương Ngôn Ý thấy có chút bất an, tiêu chảy quá nghiêm trọng sẽ dẫn đến cả người mất nước, đầu bếp Lý lớn tuổi chỉ sợ chịu không nổi.

Mấy đầu bếp khác cùng làm với đầu bếp Lý đã mấy thập niên tự nhiên cũng rất lo lắng cho an nguy của ông, mà khó khăn trước mắt là ông hiện tại không thể cầm muôi, vậy món đầu sư tử kho [1] trưa nay phải đưa cho Đại tướng quân không có ai làm.

[1] hay còn gọi là thịt viên sốt tương đỏ, là món ăn truyền thống vào dịp lễ tết của Trung Quốc.

Triệu thủ lĩnh gấp đến độ tay chân luống cuống, phái người đi tìm Lưu Thành lại biết hắn ta hôm nay xin nghỉ trở về nhà, từ quân doanh chạy tới nhà hắn ta tìm người vừa đi vừa về chắc phải tới chiều, không tới kịp.

Cũng có đầu bếp đề nghị đi qua trấn phụ cận tìm tửu lâu để mua thịt viên nhưng nếu không cưỡi ngựa thì không kịp, còn cưỡi ngựa thì món ăn đóng gói mang về sẽ bị biến dạng, có điên mới dám dâng lên cho Đại tướng quân ăn.

Để người trong tửu lâu tới đây làm cũng không được, đại doanh cũng không phải gánh xiếc gánh hát, người không phận sự không được vào.

Khương Ngôn Ý thấy Triệu Triệu thủ lĩnh cùng mấy đầu bếp đều sứt đầu mẻ trán, hỏi: "Chúng ta không thể đổi món được ư?"

Triệu Đầu Nhi nói: "Món ăn đã báo lên trước rồi, bây giờ đổi thì sợ là toàn bộ Hỏa Đầu doanh chúng ta đều phải thay người!"

Hỏa Đầu doanh mỗi ngày làm món ăn cho các tướng quân đều sẽ ghi danh sách để cho thân vệ bên người tướng quân xem trước một ngày. Thân vệ đương nhiên sẽ biết sở thích của tướng quân nhà mình, nếu có món gì không thích sẽ gạch bỏ để Hỏa Đầu doanh bên này chọn món khác.

Nếu ngày tiếp theo món ăn đưa qua không giống, mặc kệ ngươi có muôn vàn lý do thì đó cũng là khuyết điểm, đầu bếp phụ trách nấu món ăn cũng phải chịu phạt.

Nhất là khi thức ăn này là làm cho Đại tướng quân.

Bọn họ đêm qua mới được ban thưởng, hôm nay liền để xảy ra sơ suất lớn như vậy, còn có thể kêu ca gì!

Khương Ngôn Ý nhận thức được tình hình nghiêm trọng, đầu bếp Lý hôm nay đột nhiên tiêu chảy tuyệt đối là có người cố ý hãm hại, có lẽ kẻ sau màn là muốn mượn việc này kéo đầu bếp Lý xuống ngựa.

Khương Ngôn Ý nghĩ đến đầu bếp Lý có ân với mình, mấp máy môi nói: "Ta có thể làm."

Nàng vừa nói lời này, tất cả đầu bếp đều là quyệt miệng lắc đầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK