• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng điệu của nàng bình tĩnh đến đáng sợ làm cho nữ nhân đang vươn tay kia không tự chủ phát run.

Thái độ của Khương Ngôn Ý làm nàng ta tin chỉ cần nàng ta dám cầm, nàng tuyệt đối dám chặt tay nàng ta.

Nữ nhân ngượng ngùng rút tay về cầm dao tiếp tục gọt vỏ khoai sọ.

Thấy Khương Ngôn Ý nhẹ nhàng giải quyết một người, mấy nữ nhân kia liền hành quân lặng lẽ, không ai dám tìm Khương Ngôn Ý gây sự nữa.

Lỗ tai rốt cuộc được thanh tịnh, Khương Ngôn Ý tiếp tục chuyên tâm gọt vỏ khoai sọ, nàng dùng dao nhanh, thủ pháp cũng càng thêm thành thạo.

Lúc Lưu Thành cùng mấy hoả đầu quân [1] đến lấy khoai sọ đã gọt xong, thấy Khương Ngôn Ý đã gọt xong hai sọt lớn, còn ba nữ nhân đối diện còn chưa gọt được nửa sọt.

[1] Lính của đầu bếp

Lưu Thành đầu tiên cho là ba người kia lười biếng, hắn ta lạnh mặt nói: "Làm chậm trễ đại quân ăn cơm, đợi mất đầu đi!"

Ba nữ nhân đối diện nghe vậy rụt người lại, vùi đầu cố gắng gọt vỏ khoai sọ.

Lưu Thành lúc này mới nhìn về phía Khương Ngôn Ý, đáy mắt thoáng qua một tia kinh diễm, hắn ta ở trong quân doanh khá nhiều năm rồi, chưa từng thấy mỹ nhân nào đẹp như vậy. Hắn ta đổi sang nét mặt hiền lành hỏi: "Ngươi tên là gì?"

"Khương Hoa." Khương Ngôn Ý thuận miệng bịa một cái tên giả.

Lúc Hoàng đế sung quân nguyên thân, cũng không có đăng ký danh sách với Đại Lý Tự.

Dù sao bắt một quý nữ thế gia sung quân đến biên quan làm kỹ tất nhiên sẽ gây xôn xao trên triều, hơn nữa nữ nhân trên đầu quả tim y cũng là nữ nhi Khương gia, làm vậy sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của nàng ta.

Biết thân phận thật sự của nàng chỉ có tiểu đầu mục quản lý nhóm doanh kỹ, nhưng tiểu đầu mục đó đã bị Đại tướng quân mới nhậm chức chặt đầu ba ngày trước, thân phận của nàng giờ đây đã trở thành một bí mật.

Nàng hiện tại chỉ là một người ở lậu trong đại doanh Tây Châu.

Ánh mắt Lưu Thành thèm thuồng nhìn Khương Ngôn Ý mấy lần: "Phòng bếp thiếu một người nhóm lửa, ngươi theo ta đi vào."

Lời hắn ta vừa nói ra, ba nữ nhân kia liền nhìn Khương Ngôn Ý, trong mắt vừa là hâm mộ vừa ghen tị.

Lưu Thành đoán chừngKhương Ngôn Ý sẽ không từ chối.

Hắn ta để Khương Ngôn Ý gọt vỏ khoai sọ không hoàn toàn là vì Xuân Hương mà là thấy nàng không hiểu nhiều quy củ nơi này.

Mỹ nhân ai không yêu, nhưng mỹ nhân biết nghe lời mới làm người yêu nhất.

Hắn ta để nàng gọt vỏ khoai sọ cực khổ rồi cho nàng vào nhóm lửa để nàng mang ơn hắn ta, ngoan ngoãn phục tùng hắn ta.

Trong lòng Lưu Thành đánh bàn tính thế nào Khương Ngôn Ý liếc mắt một cái là nhận ra ngay, trong lòng dù lạnh lẽo nhưng ngoài miệng vẫn là khách sáo một câu: "Cảm ơn quân gia."

Lưu Thành nói vậy trước mặt nhiều người, nếu nàng không đi chính là đang đánh vào mặt Lưu Thành.

Mình bây giờ không quyền không thế, đắc tội tên vô lại này chỉ sợ còn rắc rối hơn bị Xuân Hương ghi hận. Trong phòng bếp nhiều người như vậy, Lưu Thành cũng không có khả năng giở trò với nàng.

Thân phận nàng bây giờ chỉ là một doanh kỹ, ngày hôm nay bị gọi tới phụ bếp, sáng mai còn không biết bị gọi đi làm cái gì đâu. Nàng có tài nấu nướng, nếu có thể vào Hỏa Đầu doanh làm việc thì không gì tốt hơn.

Nàng rửa sạch sẽ bùn trên tay rồi đi theo Lưu Thành vào doanh trại.

Sau lưng ba cô nàng kia thấp giọng mắng cái gì mà "Đồ lẳng lơ", nàng cũng không thèm để ý.

Trong doanh trại đặt hai mươi mấy cái nồi lớn, mỗi nồi đều bốc lên hơi nóng, nhóm hoả đầu quân đang loay hoay khí thế ngất trời.

Có mấy người quen biết Lưu Thành, thấy hắn ta dẫn theo Khương Ngôn Ý đi vào, đều hiểu ý cười một tiếng với Lưu Thành, ý là tiểu tử này diễm phúc không cạn.

Xuân Hương ngồi sau bếp lò tức tới lệch miệng, nàng ta không ngừng nháy mắt với Lưu Thành, Lưu Thành chỉ coi nhìn không thấy làm Xuân Hương hận đến nghiến răng.

Chỗ của Khương Ngôn Ý nằm ngay bên cạnh chỗ của Xuân Hương.

Sau khi Khương Ngôn Ý đi qua ngồi xuống, Xuân Hương liền nói móc: "Trước đó không phải còn tam trinh cửu liệt, hôm nay làm sao không bưng trinh tiết của ngươi lên bàn thờ đi?"

Khương Ngôn Ý lạnh lùng liếc nàng ta một cái: "Ngươi có phải đã quên ta từng nói cái gì với ngươi không?"

Chạm đến ánh mắt lạnh như băng của Khương Ngôn Ý, Xuân Hương tựa hồ nhớ lại cảm giác mảnh sứ quẹt trên mặt, im lặng không dám nói nữa.

Sau khi Khương Ngôn Ý thu hồi ánh mắt, Xuân Hương lại có mấy phần ảo não, tại sao mình luôn bị nữ tử mới tới này đe dọa vậy, cho dù Khương Ngôn Ý có năng lực như thế nào, trong doanh trại nhiều người như vậy, nàng còn có thể làm gì mình sao?

Vì để tránh hỏa hoạn, bên ngoài bếp lò cũng không có bao nhiêu củi, bếp lò của Khương Ngôn Ý đã đốt xong, bên trong chỉ còn có một cây củi khô đang cháy.

Nàng nhìn thoáng qua chồng củi cao chỗ Xuân Hương, nàng ta vội bảo vệ bó củi: "Bên ngoài doanh trại có, ngươi tự mình lấy đi."

Vác bó củi vào cũng không tính là chuyện gì to tát, Khương Ngôn Ý cũng không tranh cãi với nàng ta, đứng dậy đi ra ngoài.

Xuân Hương một lòng muốn Khương Ngôn Ý ăn khổ, thấy Khương Ngôn Ý đi xa liền dời bó củi ở bếp lò bên kia sang bếp lò của mình.

Đợi lát nữa đầu bếp qua đây thấy lửa tắt chắc chắn sẽ mắng ngươi đến máu chó đầy đầu, Khương Ngôn Ý đừng hòng còn có thể ngồi đây nhóm lửa!

Xuân Hương lên kế hoạch đến đắc ý.

Lúc Khương Ngôn Ý ôm bó củi vào thì đụng phải đầu bếp Lý đang phát cáu. Người ông mắng không ai khác chính là Lưu Thành.

"Đều nói sư phụ dẫn vào cửa, tu hành là do mình, ta dạy ngươi bao nhiêu lần rồi hả? Ngươi nhìn đi, đậu hủ này mà là đậu hủ cái gì hả, một nồi đậu bị ngươi làm lãng phí hết!"

Lưu Thành ở bên ngoài uy phong thế nào nhưng ở trước đầu bếp Lý chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

"Ngươi nhanh đi hỏi một chút, mấy nữ nhân kia có ai biết làm đậu hũ không! Ta bên này còn phải nấu canh, cái đó là mang cho Đại tướng quân nên lúc nào cũng phải nhìn cho thật kỹ, không thể qua loa được." Đầu bếp Lý loay hoay sứt đầu mẻ trán.

Khương Ngôn Ý nhìn thoáng qua nồi đậu hũ, đậu hũ trong nồi đen như mực, hiển nhiên là vì bỏ quá nhiều nước chát.

Nàng ôm bó củi trở lại bếp lò thì thấy lửa đã tắt, Xuân Hương ở một bên nhìn nàng bằng ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.

Khương Ngôn Ý biết bó củi không đốt hết nhanh như vậy, đây tuyệt đối là Xuân Hương giở trò.

Nàng cũng không nhiều lời với nàng ta, trực tiếp đứng dậy đi tìm đầu bếp Lý nói: "Quân gia, ta biết làm đậu hũ!"

Đầu bếp Lý đột nhiên nghe có người biết làm đậu hũ, trong lòng còn có chút vui mừng, nhìn bộ dạng Khương Ngôn Ý, mặt liền trầm xuống: "Tướng của ngươi như vậy mà cũng biết xuống bếp hả?"

Cái khác không nói, chỉ riêng đôi tay trắng trắng mềm mềm này Khương Ngôn Ý, vừa nhìn đã biết chính là người mười ngón tay không dính nước mùa xuân.

Khương Ngôn Ý giọng điệu chắc chắn: "Đậu hũ trong nồi là do dùng nhiều nước chát mới biến thành màu đen."

Đầu bếp Lý đã cầm muôi mấy chục năm, đậu hũ của Lưu Thành vì sao không đạt ông vừa nhìn đã biết, nhưng cô nhóc này lại biết, nói không chừng nàng thật sự biết làm đậu hũ.

Bây giờ phải chuẩn bị tiệc tối để đón tiếp mười vạn đại quân, đầu bếp trong Hỏa Đầu doanh không đủ, thời gian cũng gấp.

Đầu bếp Lý đành lấy ngựa chết làm ngựa sống: "Được, đậu hũ ta liền giao cho ngươi tới làm, nếu làm không tốt thì lôi ngươi ra hỏi tội!"

Khương Ngôn Ý nghe được lời này liền tranh thủ thời gian vén tay áo lên làm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK