Trăng sáng như sương, thanh cảnh vô hạn. “Hắn tên là Nhạc Hoan, khi còn bé bị bệnh một lần, sau đó vu bà liền nói đầu óc hắn xảy ra vấn đề." Y Cáp cầm một cây gậy trúc, dường như đã hoàn toàn quên mất chuyện mình lúc trước thiếu chút nữa đã chết. Giữa mũi Nhạc Hoan lấp lánh ánh nước, thật cẩn thận đi theo phía sau Y Cáp. "Cứ đợi đấy, ngày mai ta sẽ giáo huấn cho mấy tên kia biết tay." Y Cáp tức giận nói, nói xong, lại quay đầu hỏi. "Đúng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.