Ba ngày sau, Ngũ Lăng Cốc. Hôm nay không phải là một ngày đẹp trời. Mưa lác đác rơi, đem đến cho người ta cảm giác se lạnh của ngày xuân. Nhưng Ngũ Lăng Cốc ở phía xa ngăn cách với nơi này, như thể không thuộc về mảnh đất này. Có vẻ như mưa không tới được nơi đó. Lý Bình An dắt lão Ngưu, nở nụ cười không ngừng. Ngũ Lăng Cốc, tốt lắm tốt lắm ~ “Ôi, ngươi khỏi cần nói, Ngũ Lăng Cốc này hùng vĩ thật.” Trước của Ngũ Lăng Cốc, đã hội tụ mấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.