Lưu Dũng hỏi được tung tích của thi thể, xông vào xem xét. Chỉ thấy trước Linh đường ánh nến chập chờn, đặt trong đó là một cỗ quan tài không lớn lắm. “Các ngươi là ai?” Lục Nhân Giáp đứng dậy, hắn vẫn luôn túc trực bên linh cữu của Lý Bình An. Ánh mắt sắc bén của Lưu Dũng quét qua chỗ quan tài, không thèm nói nhảm với người kia, lao tới muốn mở nắp quan tài ra. “Sư huynh ta đã đi rồi, các ngươi còn muốn làm gì!” Lục Nhân Giáp đã hoàn toàn nổi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.