Tần Thịnh không còn sống để trở về nữa rồi. e=(`o`*))) chao ôi Lý Bình An khẽ thở dài. Ai biết còn sống vẻ vang bao nhiêu, chết đi cũng chỉ còn nắm tro tàn thôi. Cái hòm nhỏ kia mới là ngôi nhà vĩnh viễn của ngươi. Có nhiều người đến viếng Tần Thịnh, không ít trong đó là các trưởng lão trong phái. Lý Bình An chờ mãi đến khi bầu trời tối đen, chờ những người đứng trước phần một dần dần rời đi. “Mang cho ngươi một ít hoa quả và rau dưa, như vậy ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.