(gió mỗi nơi mỗi khác) “Ồ, ngươi là Hổ con à?” Hổ con nhìn gã đàn ông hiền hậu trước mắt, bỗng cảm thấy trái tim nhỏ của mình đang run rẩy, khóe miệng cứng cờ co giật giật. Ựa! Lý Bình An này quen toàn người gì vậy chời. “Ngài...ngài gọi ta Hổ con là được rồi....” “Đi vào đi, cùng nhau uống rượu.” Cố Tây Châu vươn cánh tay rắn chắc ôm lấy nó, kéo vào phòng. Hổ con trừng to mắt, nó chỉ cảm thấy cả người cứng đờ, giờ này đừng nói đến hai chữ phản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.