“Tại hạ nhận lấy thì ngại quá đi mất.” “Thần y, ngài đừng khiêm tốn như vậy, nếu như không nhờ có ngài thì bọn ta e rằng đã mất từ lâu rồi.” “Nên là ngài đừng ngại, xin ngài hãy nhận lấy chút tấm lòng của bọn ta đi.” “...” Đối mặt với sự nhiệt tình của bách tính, Lý Ma Tử không biết nên xử trí như thế nào. Hắn hành nghề y bấy lâu nay, cứu người vô số kể. Cũng không phải là chưa từng nhận lời cảm tạ, nhưng lần này hắn không được thoải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.