Thời gian lui lại mấy ngày trước. Lý Bình An ở một đỉnh núi nào đó, tựa lưng vào một gốc cây bạch dương, ngồi ở một chỗ tĩnh lặng không người sinh sống. Hắn nửa ngồi nửa nằm, nhìn cảnh vật xung quanh, ở bên cạnh đặt một thanh kiếm. Trước mạt là từng tờ phù lục màu vàng, tuy có gió, nhưng phù lục vẫn không nhúc nhích. Lý Bình An cắn nát ngón tay, nặn ra vài giọt máu. Dùng máu làm mực, tay phải cần bút hiệp khách. Cứ như thế mà viết lên. Chữ viết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.