Thục Sơn, sáng sớm. Tiếng gà gáy báo hiệu sớm mai. Thanh Phong đang trong mộng bỗng lật người dậy, lẩm bẩm. “Con gà thối tha! Gà chết bầm! Sớm ngày sẽ cho mày vào nồi ninh.” Lý Bình An đã rời giường từ sớm, ngồi trong sân. Hít thở bầu không khí trong lành của ngày mới. Mỗi hơi thở đều mang theo một loại hương vị yên tĩnh, xa xăm, lâu dài. Giống như một mảnh trời thanh tịnh, không một chút ôi nhiễm. Cây táo trong sân đã bắt đầu rụng quả. Táo vừa to vừa tròn,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.