"Cuối cùng cũng nhìn thấy hơi người." Cảnh Dục phàn nàn. Ở lâu trong sa mạc, giờ nhìn thấy người người đi trong thành, mọi người hơi không quen lắm. Giày của mấy đứa bé đã bị mài hỏng từ lâu, chân mỏi nhừ. Vương Nghị thì vẫn tốt hơn, tập võ từ nhỏ nên có chút căn cơ. Còn ba đứa bé khác thì có phần không chịu nổi. Thế là Lý Bình An đã quyết định ở lại đây nghỉ ngơi hai ngày, thuận tiện tìm người giỏi rèn sắt trong miệng Cố Tây Châu. Tìm một khách...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.