"Thư viện Hoài Lộc Cảnh Dục, Xuân Thu, Hạ Thiền bái kiến chư vị!" Ba giọng nói vang lên nhưng nhìn lên trời chỉ thấy ba chấm đen đang được phóng to dần. Trong đó có một người, người mà có tà áo trắng tung bay, mơ hồ có ý tấn công, giống như một thanh kiếm sắc đã được rút ra khỏi vỏ, vô cùng chói mắt, đến nỗi người khác không dám nhìn thẳng. Mọi người thi nhau trợn tròn hai mắt, hoàn toàn bị choáng ngợp. Đây... Chính là tiên nhân!? Theo gió đi, cưỡi gió về....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.