“Khục... Công kích cường đại hơn rồi...“. Thần thể một tay cầm đao, một ta ôm ngực nửa quỳ trên Luân hồi chi bàn kinh sợ nói. Hắn làm sao ngờ được tia sáng kia lại gia tăng uy năng chứ, so với trước đó tăng lên cũng phải ba thành.
“Không hẳn... Nó hiện hình rồi!“. Ma thể ngửa mặt nhìn hư không ngưng trọng nói. “Nó” mà Ma thể nói treo lơ lửng ở trên không trung là một thanh bạch kiếm khổng lồ, dài có đến trăm trượng có hơn, chuôi kiếm như làm từ Ngọc thạch màu đỏ, cả thân kiếm toả ra đạo vận kinh khủng, Thiên phạt chi lực tràn ngập từ nó mà ra, những cái kia tia sáng bất ấy chỉ là kiếm khí sinh ra từ thân kiếm mà thôi!
“Đây là... Không lẽ là Thiên phạt chi kiếm?!?“. Thần thể kinh hãi nói.
“Nên là nó rồi! Chỉ là dường như đang bị phong ấn, nên nó chỉ dùng kiếm khí tấn công chúng ta!“. Ma thể cũng kinh hãi, ngưng trọng nói, cự kiếm kia tỏa ra kinh thiên uy áp thế nhưng nó lúc này đang bị chín sợ xích không biết kéo dài từ hư không mà ra quấn lấy nhưng xung quanh nó kiếm khí vẫn bắn ra không ít!
“Là do Thiên đạo áp chế! Thiên đạo nếu đã chế định quy tắc không cho Thánh tổ cảnh phía trên xuất hiện, như vậy nó cũng không nên tự phá vỡ quy tắc của mình...“. Thần thể suy đoán.
“Nó đã hiện thân, không lẽ muốn tự mình diệt sát chúng ta“. Ma thể ngưng trọng nói. Thiên phạt chi kiếm hung danh cho dù là thời đại này cũng có truyền lưu, chỉ là không có ai từng nhìn thấy nó như thế nào thôi.
“Cho dù nó hiện thân nhưng chắc chắn có hạn chế...“. Thần thể nhíu mày ngưng trọng nói. Chỉ là không để bọn hắn có cái gì suy nghĩ tiếp, Thiên phạt chi kiếm đột nhiên hào quang tăng mạnh, một cột sáng từ mũi kiếm đánh về phía bọn hắn, quả nhiên Thiên phạt chi kiếm muốn tự mình diệt sát bọn hắn! Cột sáng như xuyên qua hư không đến ngay đỉnh đầu Vũ Thiên Quân tam thể, uy lực tuyệt luân!
Thiên phạt chi kiếm động thì dị biến cũng nổi lên, Bản thể đang ngồi khai mở Thể nội thế giới bất ngờ mở mắt ra, từ đỉnh đầu hắn nổi lên một cái bóng mờ! Bóng mờ là hình một cái đại thụ, sau khi xuất hiện nó cành lá như vung vẩy lên hình thành một cái bán cầu vòng sáng, Thiên phạt chi kiếm cũng đánh lên màn sáng!
“Xiu ..“. Không có kinh thiên tiếng nổ, cũng không có phản chấn kinh khủng gì, cột sáng dễ dàng xuyên thủng hư không bị một cái màn sáng nhìn như không chút cứng rắn cản lại!
“Đây là...“. Thần Ma hai thể kinh dị nhìn bóng mờ phía trên đầu Bản thể.
“Thế giới thụ hình thái chung cực...“. Bản thể khoé miệng máu vẫn còn chưa khô mở miếng nói. “Đương nhiên đây chỉ là hình chiếu của nó khi đó thôi... Huh! Tập trung truyền lực lượng cho ta...“.
Đan điển đột nhiên phá toái trong khi Vũ Thiên Quân không biết nên làm sao thì Thể nội thế giới cũng đã khai mở thành công, chỉ là nó như không có giới hạn không ngừng mở rộng, Thế giới thụ hấp thụ càng nhiều lực lượng thì thế giới lực nó vung vẩy ra xung quanh càng nhiều, hắn thậm chí cảm giác được Thể nội thế giới tuy rằng đang mở rộng thế nhưng vẫn vô cùng kiên cố! Điều này làm cho hắn nghĩ đến một cái khả năng, đan điền phá toái làm cho Thể nội thế giới mở rộng ra mà không có giới hạn, không phải nói hắn sẽ càng cường đại hơn sao? Vấn đề là hắn Thể nội thế giới không có giới hạn thì không phải đồng nghĩa với việc hắn vĩnh viễn không thể đột phá Thần tôn sao?
Trong khi hắn đang suy nghĩ thì đột nhiên Thế giới thụ động, nó đột nhiên run lên kịch liệt như gặp địch nhân, hắn thậm chí còn cảm nhận thấy địch ý! Lập tức để ý ngoại giới hắn liền biết, Thế giới thụ là muốn ngăn cản Thiên phạt chi kiếm muốn chém giết hắn!
Thế giới thụ ngăn lại một kích của Thiên phạt chi kiếm cũng không chút đơn giản, nó tiêu hao cũng rất lớn, Vũ Thiên Quân đưa vào lực lượng còn không đủ cho nó tiêu hao, hắn lập tức nói cho Thần thể tăng lên lực lượng đưa vào cho hắn. Còn may lúc này xung quanh có rất nhiều lực lượng cho Luân hồi chi bàn phân hoá ra có rất nhiều, lợi dụng Thiên phạt đi chống lại Thiên phạt hắn đương nhiên vui vẻ đi làm.
Luân hồi chi bàn tăng lên tốc độ thì cự đại vòng xoáy cũng thêm to lớn, lực lượng càng thêm kinh khủng đổ vào Bản thể, cho dù là lấy Thái sơ thân thể cũng không dễ mà tiếp nhận được.
Một kích không thành Thiên phạt chi kiếm giống như càng thêm kích nộ, thân kiếm rung lên dữ dội, xích đang quấn lấy nó theo đó cũng keng keng rung động! Thế giới thụ bóng mờ cũng không kém, sau khi được Vũ Thiên Quân đưa vào thể nội thế giới lực lượng cho Thế giới thụ hấp thụ thì bóng mờ càng thêm rõ ràng, khí tức toát ra càng thêm huyền ảo, không những thế giới lực tràn ngập mà sinh cơ cũng vô cùng cường đại!
“Bọn nó hình như muốn liều mạng với nhau...“. Vũ Thiên Quân lẩm bẩm. Hai vật này ở Thái cổ đều có danh tiếng cực thịnh, bọn nó là Tiên thiên Hỗn độn cấp linh bảo, nghe nói đều có khả năng tự hành phát triển, tu luyện, đương nhiên bọn chúng cũng có linh hồn của riêng mình! Bọn nó nếu từ Thái cổ đều có thù hận, hôm nay gặp nhau đánh nhau cũng không lạ!
“Rít...“. Thiệt phạt chi kiếm rãy rụa như muốn thoát khỏi chín sợi xích kia gây nên những tiếng kim loại cọ sát vào nhau nghe rất khó chịu, không biết xích kia làm từ cái gì thế nhưng cứng rắn thì không thể bàn cãi, Thiên phạt chi kiếm giống như cũng không phá được chúng, đương nhiên điều đó cũng không ngăn cản được nó phát ra công kích đánh về phía Vũ Thiên Quân!
Thế giới thụ bóng mờ cũng không cam lòng yếu thế, đột nhiên có ba cành cây dài ra đánh về phía Thiên phạt chi kiếm!
“Ầm!“. “Uỳnh!“. Thế giới thụ cùng Thiên phạt chi kiếm trực tiếp giao thủ đã không như trước nhẹ nhàng không tiếng động, không ngừng có tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, hư không lúc này lại giống như yếu đuối không chịu nổi một kích phá toái không ngừng, phạm vi càng lúc càng lớn, không gian loạn lưu, phong nhận khắp nơi bừa bãi!
Cả một vùng mấy trăm dặm trở thành chiến trường của Thế giới thụ cùng Thiên phạt chi kiếm, đây là do bọn nó đang bị hạn chế hành động nếu không không biết sẽ là ra sao tình cảnh? Thế giới thụ ba nhánh cây cứng rắn vô cùng, đánh với Thiên phạt chi kiếm đánh ra tia sáng mà không hề bị cắt đứt, thậm chí cho dù quất lên Thiên phạt chi kiếm cũng không hề bị đoạn! Khắp cả khu vực đại chiến Lôi điện đan xen với hư không loạn lưu vô cùng hung hiểm.
Đại chiến càng kéo dài thì càng có nhiều cường giả cảm nhận được dư âm, chỉ là cũng không ai đi đến gần quan chiến. Vũ Thiên Quân cảnh cáo không nên đi vào Ma hải cộng thêm kinh thiên khí tức xuất hiện dẫn đến không ai muốn mạo hiểm đi vào xem, Đại năng Thái cổ sau khi nhận ra khí tức của Thiên phạt chi kiếm cùng kẻ nào đó đại chiến cũng rất tò mò nhưng bọn hắn cũng không khả năng đi ra xem xét, thậm chí những kẻ đang ở trong phong ấn gần Ma hải cùng bên trong Ma hải còn càng phải cẩn thận thu lại khí tức ngủ đông, Thiên phạt xuất hiện dẫn đến Thiên đạo lực lượng hiện hữu ở đây càng thêm đáng sợ rồi, để nó phát hiện ra e rằng cả tộc đều dính tai ương!
Quỷ Nha đảo bên trên mấy người cũng đều kinh sợ nhìn phương xa đại chiến, trước đó Vũ Thiên Quân đánh nhau với Thánh tộc Đại Thánh nếu đem so với lúc này đại chiến thì chỉ giống như tiểu tử gặp đại nhân thôi, đơn giản là không thể so sánh, hơn không chỉ mười lần! Chỉ là làm bọn hắn kinh sợ không hiểu đó là Thời đại này làm sao lại có thể xuất hiện đại năng có thể cùng Thiên phạt chi kiếm đánh nhau mà không rơi vào hạ phong?
“Khí tức này...“. Hắc Ô kinh ngạc lẩm bẩm, vật kia không phải ở Thái cổ bị phá hủy rồi sao? Như thế nào lại có khí tức hiện ra ở chỗ này? Không lẽ Vũ Thiên Quân đạt được nó mảnh vỡ? Nó cũng chỉ suy nghĩ thôi, không nói cho ai biết, việc này quan hệ trọng đại, không nên nói bừa vẫn hơn ah!
Qua gần một canh giờ đánh đập tàn nhẫn Thiên phạt chi kiếm cùng Thế giới thụ đều dừng lại đứng im lặng như đang thăm dò đối thủ, uy thế không giảm thế nhưng đã không đánh nhau nữa.
“Bọn nó làm sao lại dừng lại rồi...“. Ma thể nhíu mày nói. Đại chiến kinh tâm động phách, vượt xa cấp độ tu vi của hắn có thể nhìn nhận, Hư vô cảnh Thánh hiền có lẽ cũng chỉ đến cấp độ đó mà thôi!
“Kết thúc rồi! Bọn nó đã không làm gì được đối phương...“. Bản thể nhìn huế không Thiên phạt chi kiếm nói. “Còn may có nó nếu không lần này chúng ta chỉ sợ khó tránh một kiếp!“. Vũ Thiên Quân thở dài nói. Không có Thế giới thụ thay hắn cản lại công kích thì cho dù hắn có lại nghịch thiên cũng không thể chống lại được Thiên phạt chi kiếm, chỉ có một con đường chết mà thôi.
Như kiểm chứng lời Bản thể nói, hư không cuộn lên che đi Thiên phạt chi kiếm, một khắc sau Thiên phạt khí tức tản đi, lôi điện cũng biến mất chỉ để lại hưu không đầy rẫy hủy diêt cảnh tượng, tiểu đảo nơi này cũng đã biến mất, chắc đã bị phá hủy rồi!
Thiên phạt khí tức biến mất thì Thế giới thụ bóng mờ cũng thu vào Vũ Thiên Quân bản thể biến mất, Thiên phạt đã kết thúc!
“Huh?!?“. Bản thể đột nhiên nhíu mày không hiểu, theo Thế giới thụ bóng mờ biến mất vào trong thể nội hắn cảm thấy bản thân cũng thiếu đi cái gì đó! Hắn lập tức vận dụng linh thức quét một vòng thân thể, chỉ là hắn vẫn không biết mình mất đi cái gì. “Không đúng! Chuyện này... Ta...“. Cảm giác của hắn không thể sai được, thế nhưng hắn vẫn không biết mất cái gì. Sau hơn nửa canh giờ hắn vẫn không biết mất cái gì, thế nhưng cũng không ảnh hưởng đến hắn chút nào, bất đắc dĩ hắn đành dừng lại tìm kiếm thiếu hụt, thay vào đó là nhìn sâu vào Thể nội thế giới.
Nhìn từ bên ngoài Thể nội thế giới đã không như vòng xoáy lúc trước, lúc này nó giống như một đám mây đang được có định nơi nguyên bản là đan điền phía bụng dưới, nếu để ý kỹ thậm chí sẽ thấy Thế giới lực từng tia, từng tia đang như những tiểu xà du động khắp nơi trong đám mây đó.
Tinh thần đi sâu vào bên trong thể nội thế giới, cảm giác đầu tiên cảm thấy đó là rộng lớn, lớn đến không thấy giới hạn, cho dù vẫn chỉ là một màu xám vô nghĩa nhưng Vũ Thiên Quân vẫn có thể cảm nhận được nó rộng lớn, có lẽ đây là việc có lợi khi mà đan điền phá huỷ. Lúc này hắn không có kinh mạch nên cũng không để ý, có đan điền hay không cung không quá quan trọng nữa rồi, đương nhiên những tu giả thông thường không thể như thế được, bọn hắn có kinh mạch, đan điền chính là căn nguyên, không có đồng nghĩa với việc không thể tu luyện, có lẽ chỉ có Thái sơ sinh linh mới có thể như hắn! Sinh ra không có kinh mạch, đan điển có lẽ cũng không có, thay vào đó chính là Thể nội thế giới ah!
“Đây là...“. Quan sát đến chỗ Thế giới thụ Vũ Thiên Quân lại được thêm một lần kinh ngạc. Nguyên bản Thế giới thụ cao khoảng mười trượng lúc này đã cao khoảng mười lăm trượng, làm hắn kinh ngạc đó là trên đỉnh thụ có hai khối cầu lớn cỡ một trượng đang toát ra nguy hiểm.
“Hủy diệt chi lực?!? Thiên phạt chi lực?!? Thế chi cảnh?!?“. Hắn cảm nhận một chút rồi kinh dị nói. Ngay sau đó như nghĩ ra điều gì, hắn lập tức kiểm tra lại bản thể. Rất nhanh hắn đã biết thân thể thiếu đi cái gì!
“Thì ra là như vậy....“. Hắn lẩm bẩm.
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: