“...”. Thiên Quân nhìn đến thì cũng không có bao nhiêu phản ứng, Lão giả này cùng đám sinh linh trước đó cũng không khác nhau nhiều, hắn sau khi đánh toái hai chữ kia lại một lần nữa thành hình trở lại, chỉ khác đó là trên đó xích sắc đã đậm hơn một phần, dĩ nhiên là cấp độ có chút nâng cao một điểm.
Tiếp đó lại là một chỗ quang trụ bên ngoài cùng chấn động, Thiên Quân nhìn lại phía đó thì nhìn đến người tiếp theo khắc ấn là nữ tử gọi là Lăng Ba, đây cũng là một vị Nhân tộc đại yêu nghiệt mà Phệ Đà nhắc đến. Nàng này quang trụ màu sắc là hồng sắc, đây nhưng để cho Thiên Quân cảm giác nàng này phiêu miểu khó nắm bắt vô cùng. Nàng cùng Cổ Phong trước kia khác không nhiều, cũng là bước vào chỗ không gian vặn vẹo kia rồi biến mất, tại trong đó bắt đầu vang lên từng tiếng va chạm như là có người đang đánh nhau vô cùng kịch liệt. Sau đó không lâu chỗ không gian phá toái phía trước xuất hiện lại thân ảnh của nàng, theo đó hai chữ cũng dần được hình thành.
U Huyền!
Nàng này thu được danh hào là U Huyền, trên đó bắt ra xích sắc như muốn đâm xuyên khắp nơi bốn phương cũng cho thấy nàng thu được là Hoàng vị, nó cấp bậc so với Cổ Phong muốn cao hơn một chút, dù sao màu sắc kia là đậm hơn nhiều.
Một người lại nối tiếp một người, mỗi cái lão sinh linh trước khi khắc đạo đều chúc mừng hai kẻ mới khắc ấn kia một chút rồi mới khắc ấn, đến mười thứ mười một thì chính là Phệ Đà, hắn biểu hiện nhưng cũng khá là trấn tĩnh, hắn lại cũng không có lập tức lao vào chỗ không gian vặn vẹo kia mà hơi cười cười nói, tuy rằng những kẻ nhìn đến cũng chỉ thấy được khẩu hình nhưng trong đó nội dung ai ai cũng hiểu được.
“Vũ huynh đệ! Sau khi ra ngoài đến Hủy diệt Long tích tộc ta ở phía đông, Hoang Huyền bình nguyên, Lão ca đợi ngươi!”. Sau khi nói xong những này Phệ Đà mới một đầu đâm vào chỗ không gian vặn vẹo kia biến mất.
“Hắc! Dĩ nhiên là muốn lôi kéo ta rồi?”. Thiên Quân hiểu ra được khẩu hình kia thì khẽ cười nhạt một tiếng lẩm bẩm. Cho đến hiện tại chỉ còn có sáu đạo quang trụ là không có chấn động, trong đó có ba đạo là hắc sắc, ba đạo là xích sắc, bản thân Thiên Quân hắn cũng chưa có khắc đạo đương nhiên là thuộc vào trong mấy chỗ quang trụ này. Thiên Quân không biết những sinh linh ở đây có kinh ngạc hay bất ngờ gì không nhưng chắc chắn bọn hắn đều biết có hắn một cái Hỗn độn cảnh ở trong số những sinh linh chưa có khắc ấn, mà lại trong tất cả những này chỉ có một mình Phệ Đà biết Thiên Quân là do ngẫu nhiên mà đến được Chân đạo giới này, do đó hắn hiện tại đưa ra lời chào là không lạ, bất quá đối với những này Thiên Quân cũng không để ý chút nào, trái lại nội tâm nhưng càng là đề phòng.
Hắn trước đó đều là từ chối đám sinh linh ở đây mời chào gia nhập thế lực, Phệ Đà hiện tại lại nói ra những lời này cho tất cả mọi sinh linh đều thấy được, đây đối với Thiên Quân là vừa có lợi cũng vừa có hại. Hắn thiên phú cực cao nhưng lại không phải là thành viên của thế lực lớn có thể để cho ở đây có nhiều kẻ muốn mời chào đến, thế nhưng ngược lại cũng sẽ có kẻ không muốn có kẻ tiềm lực cao hơn mình sống sót, sẽ có kẻ muốn đem Thiên Quân giết trước khi hắn lớn lên để đoạt lấy những thứ mà hắn có, thông qua những trí nhớ mà Thiên Quân thu được thì hắn biết đây cũng không có gì lạ.
Lại nói Phệ Đà nói ra những này có thể là vô ý, cũng có thể là cố ý, đối với chuyện này Thiên Quân cũng không thể bắt bẻ được cái gì, đương nhiên Thiên Quân không cảm thấy Phệ Đà đối với những điều kia sẽ như không biết, thân là một cái yêu nghiệt Phệ Đà trí tuệ làm sao có thể kém? Lại có rất nhiều chỗ giữ lại khi nói với hắn về Chân đạo giới này, kẻ nào dám nói Phệ Đà này không phải là một kẻ tâm cơ cực sâu?
“...”. Tại lúc Thiên Quân âm thầm suy tính thì còn lại những sinh linh khác cũng đều có suy nghĩ khác biệt, tại trong sáu sinh linh còn không có khắc ấn có ba cái là lần đầu tiên khắc ấn, một là Thiên Quân, hai là Hoàng Huyền Chi, cuối cùng là Ma Phật. Ngoại trừ ra mấy cái lần đầu tiên khắc ấn thì còn lại đều là lão quái vật, nhiều ít đều biết đến nhau, bọn hắn đối với những kẻ mà mình quen biết đương nhiên là vô cùng rõ ràng, bên ngoài cùng hai chỗ quang trụ kia chắc chắn không phải là đám lão quái vật bọn họ, một cái quang trụ hắc cấp ở trong cùng là ai bọn hắn đều biết, hai chỗ quang trụ phát hắc vụ quang mang còn lại không thể nào là đám lão quái vật, điều này dĩ nhiên là cho thấy trong ba cái sinh linh lần đầu tiên khắc ấn có đến hai cái thu được là Hắc cấp, cho dù là không phải Hắc cấp, lần đầu tiên khắc ấn thu được liền là Hoàng vị đã đủ để cho bất kỳ thế lực nào mời chào, ba cái sinh linh kia bên trong Hoàng Huyền Chi cùng Ma Phật đều là vô cùng nổi danh thiên kiêu yêu nghiệt, chỉ có Thiên Quân là bí ẩn, Phệ Đà nói đương nhiên đã để cho những lão quái vật kia nội tâm máy động.
Thiên Quân trong lúc vô tình lại bị nhiều lão quái vật để ý đến mà không biết, hắn sau khi suy tính chốc lát liền đem tất cả ném ra sau đầu. Chuyện nhưng đã xảy ra, ngồi đây xoắn xít không bằng suy tính lấy phương pháp hóa giải thì hơn, mà trước mắt thì chỉ có nâng thực lực lên đến tối đa, chỉ cần hắn có thực lực tuyệt đối hay chí ít là có năng lực tự bảo vệ mình thì còn cần sợ những kia sao?
“Cuối cùng nhất vẫn là thực lực, tất cả tính toán đều vô dụng!”. Ánh mắt kiên định xuống Thiên Quân thầm nói, sau đó nhìn về phía Phệ Đà, người sau khắc ấn cũng đã xong rồi. Tại trước người hắn không gian vặn vẹo hình thành nên hai chữ. Địa Diệt!
Bất quá cũng không dừng lại ở đó, hai chữ Địa Diệt kia phía trên rộ phóng xích quang bên trong lại càng là ẩn ẩn một chút hắc ti, đây không thể nghi ngờ là hắn Danh hào cấp bậc ẩn ẩn là đạt đến Hắc cấp, vượt qua Hoàng vị!
“Ha ha ha...”. Phệ Đà nhìn thấy những này phía sau thì càng là kinh hỉ phá lên cười lớn, mặc cho không có chút nào thanh âm nhưng từ hình ảnh cảnh tượng kia bất kỳ ai nhìn đến cũng đều hiểu được hắn kinh hỉ cùng hưng phấn.
“Ông...”. Hình ảnh chỗ Phệ Đà lóe lên rồi biến mất, Thiên Quân đương nhiên là đã không thể nhìn đến được chỗ đó, phạm vi sáu trăm dặm bên trong một cái quang trụ xích cấp lại chấn động, dĩ nhiên là tiếp tục đến sinh linh này khắc ấn.
Đây là một cái thân hình như núi quái vật, toàn thân tạo nên từ từng khối đá kết hợp với nhau, Thiên Quân nhìn đến thì liền đoán đây thuộc loại Thạch Yêu nhất tộc đi, tên gọi là gì hắn dĩ nhiên là không biết, Trương Uy trí nhớ một chút cũng không có liên quan. Hắn sau khi xuất hiện thì cũng là chúc mừng mấy cái mới khắc ấn lần đầu tiên thành công, qua hắn nói Thiên Quân cũng biết được Phệ Đà thành tựu là Bán Đế, nói cách khác Hắc cấp Danh hào sẽ là Đế vị! Tiếp đó hắn cũng là mời chào Thiên Quân đến Thạch Linh bộ tộc phía nam Tổ vũ trụ, xong hết những này thì hắn mới lao vào công kích hai chữ Thạch Tâm trước mặt.
“Đế vị sao? Như vậy ta cũng là Đế vị rồi?”. Thiên Quân biết được một chút đương nhiên là lợi một chút, xích sắc Danh hào là Hoàng vị, hắc sắc là Đế vị, xem như tăng thêm chút kiến thức về Chân đạo giới. Về phần cái kia lời mời hắn cũng không quá mức để ở trong lòng, ai mà biết được những kẻ này có cái gì tính toán đâu.
Tiếp sau Thạch Tâm Hoàng thì lại là một cái Xích cấp quang trụ ở khu vực bên ngoài, nhìn đến thì thấy được là cái kia Ma Phật, không biết những kẻ kia biểu hiện thế nào nhưng Thiên Quân chỉ là hơi chút cười cười, hắn là một trong hai cái đạt được Đế vị đương nhiên ai ai cũng đoán được, càng để hắn kinh ngạc đó là Hoàng Huyền Chi kia cũng là kẻ đạt được Đế vị, đương nhiên cũng chỉ là kinh ngạc chốc lát mà thôi, kẻ này bỏ ra tu vi thì thiên phú tiềm lực cũng là vô cùng khủng bố, hắn thú được Đế vị cũng là chuyện không đáng để kinh ngạc nhiều.
Tiếp theo Thiên Quân lại là dở khóc dở cười, Ma Phật kia cũng không có vội vàng khắc ấn mà lại là buông lời khiêu chiến. “Vũ tiểu đạo hữu, Hoàng Huyền Chi, hiện tại hai ngươi có thể thu được Danh hào cao cấp hơn ta một chút nhưng ta chỉ là thua trên Chân đạo mà thôi, đây cũng là sẽ là lần thất bại duy nhất của ta, đợi tương lai các ngươi đạt đến độ cao của ta, ta sẽ tìm đến khiêu chiến!”. Nói đoạn sau đó hắn cũng lập tức lao vào chỗ không gian vặn vẹo trước mắt, dĩ nhiên là đối với đám lão sinh linh kia không có bao nhiêu để ý.
“Tìm đến khiêu chiến ta? Hắc hắc, lúc chúng ta gặp lại nhau ngươi lại có thể hay không là đối thủ của ta rồi mới nói được!”. Thiên Quân hai mắt lấp lánh khẽ cười quái dị nói. Bất kể là Ma Phật, Hoàng Huyền Chi hay đám Phệ Đà đều là thiên đại yêu nghiệt, tu vi, thực lực hơn xa Thiên Quân nhưng hắn đối với những kẻ này đều không phải là sợ hãi, bọn hắn hơn Thiên Quân chỉ là được đẻ sớm một chút mà thôi, hắn tự tin nếu cho hắn thời gian như thế thì hắn đi được sẽ càng xa, thực lực cũng sẽ vượt qua những kẻ này.
“Oành...”. “Oành...”. Ma Phật chỗ không gian vặn vẹo kia vang lên từng tiếng va chạm đáng sợ, thời gian không lâu hắn liền như một tôn đại phật lâm thế, uy thế bất phàm bước ra chỗ không gian vặn vẹo, sau đó thì hai chữ cũng dần dần thành hình.
Tà Phật!
Hai chữ Tà Phật hình thành phía sau thì đột nhiên nở rộ ta xích sắc vô cùng mãnh liệt, nó biến hóa đương nhiên để cho Ma Phật quay đầu nhìn lại, chính là Thiên Quân cùng những kẻ khác đều nhìn đến, biểu hiện này chính là có dấu hiệu tấn cấp.
“Ông...”. “Ông...”. Xích quang bên trên bắt đầu xuất hiện một tia hắc quang, sau đó hắc quang càng nhiều, cuối cùng thì hai chữ Tà Phật cũng hoàn toàn biến thành màu đen vô cùng tối nghĩ huyền bí, mà nhìn thấy hoàn toàn biến hóa này lập tức để cho Ma Phật thân hình không nhịn được run lên đầy kích động.
“Ha ha ha, ta sau này đổi danh là Tà Phật, không ngờ được ta cũng đạt đến Đế vị! Ha ha ah!”. Ma Phật phá lên cười lớn, hắn cho dù là đỉnh cấp yêu nghiệt nhưng cũng không thể nhịn được cái này kinh hỉ, Đế vị đương nhiên không phải là phẩm cấp bình thường đâu. Hắc quang trên Danh hào của hắn cho dù không sánh được quang trụ ngoài cùng nhất phát hắc quang nhưng cũng là hắc quang, điều này không thể nghi ngờ được rằng hắn Tà Phật chính là Đế vị, hay còn được gọi là Tà Phật Đế vương!
“Ông...”. Bất quá tại chỗ này Chân đạo bia cũng như không xem đến sự hưng phấn của hắn, cuối cùng một đạo Xích cấp quang trụ nhẹ chấn động, Thiên Quân nhìn đến thì thấy được đó là một cái Long tộc, tuy cùng là Long tộc nhưng Thiên Quân có cảm giác kẻ này cùng Long tộc ở Ngao Thần tinh không và Tinh không vô tận có chỗ khác biệt, nó như có thêm thứ gì đó. Hắn trước khi chứng đạo thì cũng không thiếu một đoạn chúc mừng Tà Phật đạt được Đế vị, bên cạnh đó còn là chúc Thiên Quân cùng Hoàng Huyền Chi thành công thu lấy Đế vị. Sau đó mới vung trảo chụp về phía trước mặt hai chữ Thương Sát.
Hắn hành động đương nhiên cũng không thấy lạ, hiện tại chỉ còn ba đạo quang trụ hắc cấp còn không có khắc ấn, tuy nói ở đây có đến hơn trăm sinh linh nhưng bọn hắn chỉ cần liếc qua một cái liền đã nhớ hết tất cả, tỉ như Thiên Quân biết được mặt khác hai cái giống như hắn có hắc cấp là Hoàng Huyền Chi cùng Huyền Anh Thái thượng trưởng lão của Vân Hải điện, thế lực thống trị Đông phương Tổ vũ trụ. Do đó Thương Sát nói chúc hắn cùng Hoàng Huyền Chi thành công là điều dễ hiểu.
Thương Sát Hoàng vị phía sau cũng phát ra xích sắc nồng đậm hơn một chút nhưng cũng không có xuất hiện hắc ti, điều này cho thấy hắn vẫn ở Hoàng vị, phẩm cấp so với Phệ Đà kia còn muốn kém hơn nửa trù. Điều này để cho lão long này hơi chút thở dài, bất quá sau đó hắn ánh mắt nhìn về mất chỗ khác đầy tò mò cùng mong đợi, ba chỗ hắc sắc cấp Đế vị quang trụ đã đến lúc khắc ấn rồi. Bọn hắn đều muốn biết hai cái trẻ tuổi chỉ có Hỗn độn cảnh đã lĩnh ngộ Chân đạo cái nào mới là mạnh mẽ hơn.
“Ông...”. Hắc trụ bên ngoài nhất chấn động, từng cái ánh mắt nhìn đến thì lập tức thấy được nhân ảnh kia là ai, dĩ nhiên đó là Hoàng Huyền Chi! Nhìn thấy những này ngoại trừ Hoàng Huyền Chi hơi chút âm trầm ra thì chỉ có Thiên Quân không có phản ứng gì, còn lại những kẻ khác đều là giật mình, dù sao thì Hoàng Huyền Chi danh tiếng cũng đã truyền khắp Tổ vũ trụ, Thiên bảng đệ nhị, hắn Chân đạo đương nhiên là cái kia Chân đạo xưng bá Tổ vũ trụ, thế mà lại đi sau một cái tu vi thậm chí còn muốn thấp hơn hắn? Nhất thời cả đám kinh hãi, Thiên Quân rút cục là từ đâu nhô ra một cái đại yêu quái?