“Đừng nói chuyện!”. Một đám cường giả nghi vấn trận trận đang muốn lên tiếng chào hỏi một chút thì đã bị Hoa Chiến Kinh truyền âm ngăn cản, từng cái lập tức kinh ngạc truyền âm phản hồi như muốn hỏi một chút tình huống này là gì.
“Hiện tại đừng nói chuyện, các ngươi không nhìn thấy Vũ Thần sứ hiện tại cũng không có tỉnh lại sao?”. Hoa Chiến Kinh khẽ vươn tay ra vẽ trước người hình thành nên một màn sáng mỏng che lại bản thân cùng phía sau đám cường giả thấp giọng nói. “Chỉ được nhìn đến, không được dùng linh thức, bằng không hậu quả gì các ngươi tự chịu!”. Nghĩ đến cái gì Hoa Chiến Kinh lại bổ sung thêm một chút.
“...”. Cả đám nhìn thấy hành động kỳ lạ của Hoa Chiến Kinh thì cũng đều kinh ngạc không thôi, bất quá khi nghe hắn nói thì tất cả ánh mắt lập tức tập trung nhìn về phía Thiên Quân, là dùng ánh mắt nhìn đến trực tiếp, bọn hắn tin tưởng Hoa Chiến Kinh sẽ không đi làm chuyện vô vị mà nhắc bọn hắn như thế.
Nhìn đến thì bọn hắn tất cả đều cảm nhận được chỗ không đúng, Thiên Quân hiện tại là đứng thẳng, hai tay chắp sau lưng khí độ phiêu nhiên, chỉ là hắn hai mắt đang nhắm nghiền, hơi thở đều đều, dĩ nhiên là đang ở trạng thái kỳ lạ nào đó như đang ngủ.
“Thần chủ đại nhân! Thần sứ có phải hay không đang thử nghiệm một môn thần thông?”. Một cái siêu cường Hỗn độn cảnh tràn đầy nghi hoặc nhìn Hoa Chiến Kinh hỏi. Không những là hắn, tất cả những kẻ khác cũng đều không thể lý giải được Thiên Quân trạng thái hiện tại là như thế nào, ở đây nếu có thể lý giải thì cũng chỉ có một người là Hoa Chiến Kinh mà thôi.
“Có lẽ là như thế!”. Hoa Chiến Kinh hơi chút dừng lại rồi gật đầu nói. “Môn thần thông này liên quan đến Thời không chi lực, tạo ra một dạng như là không gian trùng động, bất quá ta cũng không lý giải được nó cụ thể là như thế nào, nó không đơn thuần là Thời không chi lực!”. Hắn nhìn đến chỗ Thiên Quân cùng hắc động kia hơi chút nhíu mày nói, hắn đoán là “trùng động” nhưng lại không bắt được không gian dao động, hắc động kia nhưng lại cứ như thế trống rỗng xuất hiện, lấy hắn bao nhiêu năm tuế nguyệt cũng không nhìn ra được biến ảo thì đương nhiên không phải chuyện đùa, nếu đây thực là một môn thần thông nào đó thì đúng thực là khó nói được nó chân chính diệu dụng là cái gì.
“Hắn sẽ không phải đang trong đốn ngộ mà vô thức vận dụng môn thần thông này chứ?”. Thủy Vô Cực ánh mắt khẽ lóe lên nghi hoặc hỏi.
“Uhm! Đây là khả năng cực cao, hắn hiện tại chính đang nghiên cứu môn thần thông này, vô tình tiến vào đốn ngộ trạng thái rồi vô thức phát động nó cũng không có gì lạ!”. Hoa Chiến Kinh nghiêm nghị gật đầu nói. “Ta cũng có nghi ngờ này nên mới không muốn các ngươi làm gián đoạn nó, hiện tại liền im lặng quan sát cho ta!”.
“Vâng!”. Đám cường giả nghe Hoa Chiến Kinh nói như vậy thì hai mắt cũng đều sáng lên nhìn về phía Hoa Chiến Kinh cung kính đáp, tiếp đó đều tập trung nhìn đến chỗ Thiên Quân đang đứng, có thể mục kích Thiên Quân đốn ngộ đối với bọn hắn không thể nghi ngờ chính là chuyện tốt.
“Xuy...”. “Xuy...”. Bất quá Thiên Quân giống như không có ý định để cho bọn hắn toại nguyện được lâu, hắn im lặng không được lâu thì tay lại thả lỏng xuống rồi chộp vào hư không, nhất thời một cái hắc động lại trống rỗng xuất hiện, Thiên Quân thân hình đầu nhập vào trong đó biến mất, dĩ nhiên lại không một chút nào gây nên không gian ba động, khi đến cùng đi là hoàn toàn giống nhau, đến vô tung, đi vô ảnh. Nếu không phải tất cả bọn hắn đều nhìn thấy Thiên Quân mới xuất hiện ở chỗ này thì chắc chắn là đang hoài nghi bản thân nhìn nhầm, dù sao thì Thiên Quân mới rồi chính là xé rách không gian mà đi, không có không gian ba động, nói ra ai dám tin tưởng?
“Ah! Bên kia!”. Một cái Hỗn độn cảnh đột nhiên kinh hô chỉ sang một bên hướng chỗ ánh đao kia nói. Một lời như kinh tỉnh mọi người, tất cả ánh mắt quay sang nhìn thì lập tức không dám tin vào mắt mình.
“Ông...”. “Ông...”. Chỗ đó liên tục xuất hiện hắc động khoảng cách xa gần khác nhau thẳng hướng đến chỗ ánh đao phát ra từ Tử thiên phong kia, mà lại Thiên Quân thân ảnh cũng là chớp động di chuyển trong đó, thời gian nháy mắt thì đã hoàn toàn biến mất.
“Đuổi theo!”. Phản ứng nhanh nhất chính là Hoa Chiến Kinh, hắn đối với cái này không thể lý giải đương nhiên là vô cùng có hứng thú muốn biết, hô lên một tiếng thì cũng đã phá không biến mất, dĩ nhiên là đã chui vào hư không, lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo Thiên Quân.
“Ông...”. “Ông...”. “Ông...”. Ngay sau đó Huyền, Thủy Vô Cực cũng là như thế, từng cái đánh tan hư không biến mất, còn lại những Hỗn độn cảnh kia cũng là nhanh chân đuổi đến, bọn hắn muốn nhìn một chút Thiên Quân nhưng đang muốn làm cái gì.
“Vù...”. Hoa Chiến Kinh vận dụng đến tốc độ tối đa, đại khái năm hơi thở liền đã đặt chân đến Tử thiên phong, thế nhưng đến đây một khắc thì hắn hai mắt cũng lập tức biến đổi, Thiên Quân nhưng đã đứng ở chỗ này từ lúc nào, vẫn là trạng thái lúc trước, hai mắt nhắm nghiền vẫn không có tỉnh lại.
“Tốc độ thật nhanh!”. Hoa Chiến Kinh đúng là không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh nói. Hắn tu vi cao hơn Thiên Quân, thực lực cũng mạnh hơn, khả năng xé rách không gian mà đi chắc chắn cũng mạnh hơn không chỉ mấy lần, thế nhưng tốc độ thế nào lại chậm hơn Thiên Quân? Cái kia hắc động là như thế nào?
“Ông...”. “Ông...”. Huyền cùng Thủy Vô Cực so với hắn chậm ba hơi thở thì cũng đã đuổi đến, tiếp đó là những Hỗn độn cảnh, đại khái sau ba mươi hơi thở thì tất cả đều đã đến gần chỗ Tử thiên phong, từng cái ánh mắt nhìn về phía đạo thân ảnh bạch y đang đứng trên thiên không như đang ngủ kia, thần bí vô hạn.
“Thần chủ! Vũ Thần sứ...”. Từng cái đi đến đây đều không dám lên tiếng, Hoa Chiến Kinh đi đến đầu tiên nhưng đang dùng ánh mắt kinh dị để nhìn đến thì có thể đoán được một chút rồi, Huyền hít vào một hơi thật sâu bình ổn lại tâm tình nhìn Hoa Chiến Kinh, đang muốn hỏi thì đã bị chặn lại.
“Hắn là đang thử nghiệm mà thôi!”. Hoa Chiến Kinh vươn tay chặn lại Huyền hỏi nói, hắn nói còn không có dứt lời thì Thiên Quân bên kia lại động, một chuỗi hắc động lại thẳng hướng đến chỗ kinh thiên kiếm quang mà Độc Cô Kiếm phát ra, Thiên Quân thân hình cũng theo đó biến mất, hướng đi thì dùng đầu gối cũng có thể đoán được.
“Hừm!”. Hoa Chiến Kinh vẫn là phản ứng nhanh nhất, hắn lập tức đánh phá hư không đuổi theo, hắn muốn nhìn một chút Thiên Quân trong lúc vô thức này đang làm cái quỷ gì.
“Ông...”. “Ông...”. Hắc động xuất hiện cùng biến mất trong thời gian rất ngắn nhưng vẫn không dấu được ánh mắt của nhiều người, nhất thời từng tiếng kinh hô vang lên, vô số ánh mắt nhìn lên thiên không nhìn các hắc động khác biệt xuất hiện, điều này nhưng cũng khiến cho Hạo Thiên Thần địa bên trong một trận gà bay chó chạy, từng cái sợ hãi không hiểu là đang có chuyện gì xảy ra, còn may Hoa Chiến Kinh chính là đuổi ngay sau đó đưa ra một chút giải thích mới để cho những biến động kia dịu lại một chút.
“Vù...”. Hoa Chiến Kinh dùng thời gian đại khái khoảng năm mươi hơi thở cũng đã đuổi đến chỗ Độc Cô Kiếm phát ra kinh thiên kiếm quang, chỗ này vốn đang có rất nhiều đến chúc mừng Độc Cô Kiếm thuận lợi xuất quan thì Thiên Quân cùng hắc động kia đột nhiên xuất hiện để cho không khí ở đây tràn ngập đè nén, nhìn đến Thiên Quân như đang lâm đại địch, ánh mắt lóe lên bất an cùng sợ hãi, bất quá khi nhìn thấu Hoa Chiến Kinh đến đây thì những kẻ này cũng có thể thở nhẹ ra một hơi, đang muốn nói cái gì thì Hoa Chiến Kinh đã vội vàng giơ tay lên ngăn cản.
“Hắn đến chỗ này được bao lâu rồi?”. Hoa Chiến Kinh đi đến bên cạnh một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh thấp giọng hỏi.
“Hồi Thần chủ! Vũ Thần sứ đã đến đây có lẽ là được bốn mươi lăm hơi thở rồi!”. Tên Bán bộ Hỗn độn cảnh này nhìn ra Hoa Chiến Kinh biểu hiện có chút khác lạ thì cũng đầy thận trọng nhìn Thiên Quân một chút rồi cúi đầu đối với Hoa Chiến Kinh nói.
“Cái gì?”. Hoa Chiến Kinh đồng tử co rụt lại kinh hô, đây không phải nói tốc độ của Thiên Quân so với bản thân hắn còn muốn gấp mười lần? Điều này nhưng làm sao có thể ah? Bất quá hắn sau đó ánh mắt liền biến đổi nhìn sang chỗ Thiên Quân, người sau nhưng lại có dị động.
“Ông...”. “Ông...”. Trước người Thiên Quân lại mở ra một cái hắc động, cái hắc động này so với những cái khác được Thiên Quân tạo ra vừa rồi lớn hơn nhiều, đại khái đạt đến đường kính mười trượng, Thiên Quân sau đó cũng liền bước vào trong đó.
“Hừm!”. Hoa Chiến Kinh ánh mắt biến đổi một chút liền cũng một đầu chui vào trong hắc động đuổi theo Thiên Quân, hắn muốn nhìn một chút Thiên Quân có thể tạo ra được cái hắc động này là như thế nào, lấy thực lực của hắn đương nhiên không sợ hung hiểm có thể xảy đến, quả thực chính là tài cao gan lớn.
“...”. Thiên Quân thời gian xuất hiện tại chỗ Lục Thần tử trận doanh này thời gian có chút dài nhưng lại vô cùng quỷ dị, Hoa Chiến Kinh vội vã đến đây liền cũng vội vã cùng với Thiên Quân rời đi để cho đám cường giả ở chỗ này từng cái đầu hiện nghi vấn, quả thực chính là không thể lý giải được chút nào.
“Ông...”. “Ông...”. Những kẻ ở đây còn không có bình tĩnh lại thì hư không lại trận trận tan vỡ, từng tôn khí tức cường thịnh đến cực hạn Hỗn độn cảnh phá không mà đến, từng cái đều là kinh hãi. Trong đó kẻ đi đầu nhất chính là Huyền, hắn sau khi đến đây liền không có nhìn đám người xung quanh mà liếc nhìn xung quanh như muốn tìm hai đạo thân ảnh kia.
“Vũ Thần sứ cùng Thần chủ có từng đến qua chỗ này?”. Huyền không tìm được chút nào manh mối mới nhìn phía xa xa đám người quát lớn, dĩ nhiên là có chút gấp rồi. Thiên Quân dĩ nhiên là chạy qua chạy lại để bọn hắn từng cái chật vật không thôi đuổi qua, hiện tại nhưng lại không nhìn thấy nhân ảnh như thế nào có thể bình tĩnh? Nội tâm nhưng đúng là nổi lên không tên lửa giận.
“Hồi Huyền Hộ pháp! Hai vị đại nhân đã đến nhưng cũng đã rời đi!”. Tên Bán bộ Hỗn độn cảnh lúc nãy trả lời Hoa Chiến Kinh hơi chút chắp tay cúi đầu cung kính nói. Bọn hắn những người ở đây cái gì cũng không có hiểu đâu, Huyền vì cái gì mà hùng hổ dọa người như thế, thật đúng là không hiểu được ý nghĩ của mấy cái siêu cường đại năng là gì, đầu tiên là Thiên Quân, sau đó Hoa Chiến Kinh, hiện tại là Huyền cùng một đám Hỗn độn cảnh lục đục không ngừng chạy đến.
“Đã rời đi? Bọn hắn đi hướng nào?”. Huyền đang có chút hùng hổ nghe như vậy thì ngẩn người, sau đó mặt đen lại quát hỏi.
“Không cần hỏi nữa, hắn cũng không biết đâu!”. Trả lời Huyền là một giọng nói vang lên từ hư không, hết câu thì Hoa Chiến Kinh thân hình cũng từ không hư không đi ra, trên mặt dĩ nhiên là đều là khó xem chi sắc. Kể từ khi hắn thức tỉnh trí nhớ đến nay thì đúng là lần đầu tiên xảy ra chuyện này, hắn vậy mà không thể lý giải được Thiên Quân tồn tại.
“Thần chủ!”. Hoa Chiến Kinh xuất hiện để cho đám Hỗn độn cảnh chạy đến đầu kinh ngạc, bọn hắn nhưng là đuổi theo sau Hoa Chiến Kinh đuổi theo Thiên Quân ah, không lẽ Hoa Chiến Kinh cũng không đuổi kịp? Nghi hoặc không có lý giải được, Thủy Vô Cực nhưng là cái không có cố kị nhìn Hoa Chiến Kinh hỏi. “Vũ Thiên Quân đi chỗ nào rồi?”. Theo như bọn hắn thấy thì Thiên Quân đi chính là một đường thẳng, chỉ cần đuổi theo phương hướng đó thì sẽ nhìn thấy Thiên Quân ah.
“Không biết!”. Hoa Chiến Kinh bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ nói. “Ta đi vào hắc động đuổi theo hắn thì bị ném ra bên ngoài hư không, khi nhìn lại đã không thấy bóng dáng hắn ở chỗ nào!”. Tại hắn đi vào hắc động thì có cảm giác không khác nhiều với việc đi vào thời không trùng động, thế nhưng điểm mấu chốt đó là hắn vẫn không cảm nhận được không gian ba động, càng thêm kỳ quái đó là chỉ một loáng lên hắn đã không nhìn thấy Thiên Quân, đồng thời cũng bị ném ra bên ngoài Hạo Thiên đại lục, vô cùng kỳ quái.
“Ah...”. Thủy Vô Cực cùng đám Hỗn độn cảnh đuổi đến nghe vậy thì đều kinh hô, điều này nhưng đúng là không thể lý giải được, Thiên Quân nhưng lại được phủ thêm một tấm màn thần bí, bất quá như nghĩ đến cái gì Thủy Vô Cực kinh hô. “Hắn sẽ không chạy ra khỏi Hạo Thiên đại lục rồi chứ?”. Tại Hạo Thiên Thần địa còn tốt, sẽ không có ai gây bất lợi cho Thiên Quân, nhưng nếu là bên ngoài lại khác, dù sao thì hiện tại Thiên Quân đang ở trong trạng thái kỳ lạ, nếu không may bị kẻ địch ám toán thì biết làm sao đây?
“Điều này... Ta cũng không được rõ ràng!”. Hoa Chiến Kinh ánh mắt cũng lập tức biến đổi, dĩ nhiên lại có chút bất lực nói, nói xong nhưng bất giác lại nhíu mày nhìn nơi xa xa, hai mắt thâm thúy nhìn đến thì càng lúc càng sáng lên khẽ cười cười nói. “Không cần lo lắng nữa, hắn vẫn đang ở Hạo Thiên Thần địa, đồng thời cũng muốn xuất quan rồi!”.
“Vù...”. “Vù...”. Theo ánh mắt của Hoa Chiến Kinh thì tất cả đám người ở đây cũng nhìn đến một góc khác trên Hạo Thiên đại lục, từ chỗ đó đến đây khoảng cách không phải là ngắn nhưng bọn hắn đều nhìn thấy được một cái hắc động to lớn không biết bao nhiêu xuất hiện.
“Ha ha ha, ta cuối cùng cũng hiểu được...”. Sau đó không lâu một giọng cười cuồng bá vang vọng, đồng thời với đó thì một cỗ khí tức mạnh mẽ không thể hình dung xuất hiện, Thủy Vô Cực khí tức lúc trước nếu đem so sánh chắc chắn còn phải kém sắc rất nhiều.
“Ha ha, đi thôi, cùng ta đi đón Vũ Thần sứ thuận lợi xuất quan!”. Hoa Chiến Kinh cũng không chậm so với tiếng cười nói kia bao nhiêu, dĩ nhiên càng là cười lớn nói. Dứt lời thì thân hình cũng theo đó biến mất.
“Ah! Mau đi qua!”. Biến hóa có chút để cho đám người này không kịp phản ứng, đến khi khí tức của Hoa Chiến Kinh hoàn toàn biến mất thì Huyền mới kinh ngạc hô lên, nói đoạn thì thân hình cũng đã tiêu thất, tất nhiên là đang lấy tốc độ nhanh nhất đuổi qua bên kia.
“Ông...”. “Ông...”. Nối tiếp hắn, đám Hỗn độn cảnh cũng không có dừng lại, từng cái đánh tan hư không đuổi theo. Không những là như thế, một đạo kiếm quang đột nhiên từ chỗ trung tâm trong lãnh địa này lao lên, nó mục tiêu cũng là chỗ cự đại hắc động kia.