“Bản thiếu gia cũng hi vọng cái này thủy tinh cầu bị phá vỡ nhưng nếu nó đã bị phá vỡ như vậy đương nhiên đã có kẻ phạm đến ta Đan khí các, đối địch với ta chắc chắn phải chết!”. Hư ảnh lạnh nhạt nói. Bất kể là ai cũng giết chính là thông điệp mà hắn truyền đến chỗ này, sau khi nói xong hai câu thì dần biến mất không lưu lại chút gì.
“Hắc hắc! Ta thật muốn xem còn kẻ nào muốn thử ngăn cản...”. Cuồng Vũ cười lạnh nói. Hắn chính là vừa mới từ Quỷ Nha đảo về đến đây, Vũ Thiên Quân Ma thể tuy rằng đang ở đây nhưng lúc này chỉ có Thần thể mới thể hiện lấy được Vũ Thiên Quân hắn phong thái trước đó nên cần phải đi Quỷ Nha đảo một chuyến mang về hình chiếu lưu ảnh của Thần thể mới được.
“...”. Bọn người Võ Thần thành đại năng một đám câm lặng, cho dù là Phạm Chấn Hào cũng không dám nói chút nào, Nhân tộc nói ai đáng sợ nhất đương nhiên chính là Bạch y Thánh quân Vũ Thiên Quân không thể nói khác được, hắn chém Đại Thánh như chặt rau thái dưa như thế, đừng nói cả Nhân tộc, hôm nay Dị tộc cũng không nguyện ý đi chạm hắn. Hôm nay Đan khí các hậu trường hiện ra vậy mà chính là Vũ Thiên Quân, như vậy Phạm Chấn Thiên chết chắc rồi, Phạm gia nếu còn ý kiến chắc chắn sẽ gặp tai ương, cái gì Nhân tộc quy định, đem đi đặt vào Vũ Thiên Quân đều không có bao nhiêu hiệu quả, cường giả đạt đến cấp độ nào đó chính là sẽ vượt qua quy tắc, đã không có thứ có thể rằng buộc hắn nữa, không sai biệt lắm Vũ Thiên Quân chính là kẻ đó rồi. Hắn lại giết mấy cái Thánh cảnh cũng không có ai đi quản.
“Huh! Các vị có ý kiến gì nữa sao? Cuồng đồ phạm ta Đan khí các quy định các vị nghĩ nên như thế nào?”. Võ Tử Hiên nhìn một vòng xung quanh lạnh lùng nói. Vũ Thiên Quân đột nhiên lộ diện hình chiếu hắn trước đó cũng không biết, thế nhưng nếu hắn đã làm như vậy thì việc tiếp theo sẽ đơn giản hơn nhiều.
“Ha ha! Nếu đã có hung đồ không biết sống chết vi phạm Đan khí các đương nhiên không thể tha thứ, ta thấy nên thực hiện theo đúng quy định của quý Các ah”. Một cái Thánh tổ bước thứ năm cười khan nói. Không sai biệt thì hắn là người của phủ Thành chủ rồi.
“Đúng vậy! Phó thành chủ nói không sai! Cuồng đồ phạm phải sai lầm to lớn như vậy, đã không cần sống trên đời nữa, hắn chỉ làm hại Nhân tộc ta thôi”. Một cái Thánh tổ bước thứ ba cũng lập tức phụ họa.
“Ồ? Các vị không phải nói Nhân tộc quỷ củ sao? Không được giết Thánh tổ cường giả đây?”. Võ Tử Hiên kinh ngạc nói. “Đúng không Phạm đạo hữu?”. Hắn nhìn Phạm Chấn Hào nói.
“Khục! Võ Các chủ nói đùa, cuồng đồ đã xâm phạm quý các đương nhiên không thể để hắn được sống an ổn, nếu không Đan khí các làm sao giữ được uy nghiêm?”. Phạm Chấn Hào khuôn mặt co rúm lại nhưng vẫn cố không tỏ ra sợ hãi nói, trong lòng hắn máu đã muốn nhỏ rồi. Mấy một cái Thánh cảnh đại năng, Phạm gia lần này thiệt thòi lớn rồi.
“Đúng vậy! Đan khí các tôn nghiêm bọn ta sẽ cộng đồng gìn giữ!”. Lập tức có người nói. Chuyện liên quan quái vật kia còn nói cái gì quy củ, nếu từ đầu nói là của hắn đỡ lên thế lực thì Võ Thần thành thế lực cho dù có ăn gan báo cũng không dám ý kiến một chút, bọn hắn cho dù muốn dở trò cũng phải xem có thể gánh được hậu quả hay không nữa ah.
“Ha ha! Rất tốt! Hôm nay có các vị làm chứng, cuồng đồ này vi phạm ta Đan khí các quy củ, theo như quy định của bản Các, giết!”. Võ Tử Hiên cười nhạt sau đó giọng chuyển lạnh nói. Dứt lời bên cạnh hắn hoa lên, Cuồng Vũ hiện thân vung đao chém thẳng vào cổ Phạm Chấn Thiên vẫn đang hôn mê!
“Xoẹt!”. Không chút huyền niệm, một cái đầu người được dấu sau mặt nạ bay lên. Các thế lực lớn cường giả nếu còn không hiểu đây là Đan khí các không muốn chém tận giết tuyệt thì bọn hắn cũng uổng công tu luyện đến Thánh cảnh rồi!
“Huh! Chuyện hôm nay kết thúc, ở đây chỉ có mấy vị biết Đan khí các là của Thiếu gia, hi vọng chuyện này không tuyên dương ra ngoài, sau này nếu các ngươi nguyện ý hợp tác ta Đan khí các không từ chối!”. Cuồng Vũ chém một đao không chút lưu tình, trên đao cũng không chút dính máu lạnh lùng nói. “Đương nhiên cũng cần tuân theo quy định của Đan khí các ta”.
“Ha! Đó là đương nhiên! Nếu Đan khí các đã có quy định chúng ta đương nhiên sẽ không vi phạm!”. Lập tức có Thánh cảnh cường giả đồng ý nói.
“Huh! Đúng vậy...”. Bọn người nhao nhao thể hiện thái độ. Hôm nay một cái Thánh cảnh chết đi chưa nói lên bao nhiêu chuyện nhưng chắc chắn nhày sau Võ Thần thành không có kẻ dám đối với Đan khí các khiêu khích, về phần thế lực bên ngoài đến, hắc hắc, để bọn hắn đi ném thử Đan khí các bá đạo đi.
“Tốt rồi! Các vị cũng nên về nhà nghỉ ngơi được rồi đi? Chuyện hôm nay dừng tại đây!”. Võ Tử Hiên đuổi khách nói. Hôm nay dừng lại ở đây là được rồi, những thế lực kia đã không dám nói gì rồi, về phần báo thù? Bọn hắn có cái này ý nghĩ lại nói!
Chuyện kết thúc, rất nhanh Thánh cảnh cường giả đều biến mất, Đan khí các bên ngoài lại trở lại bình thường, Võ Thần thành cũng không có đại chiến như dự đoán làm cho tất cả mọi người bên trong Võ Thần thành một lần không hiểu thế nhưng một cái Thánh tổ cảnh bước thứ hai bị Đan khí các giết là không thể sai được, bên ngoài Đan khí các đài cao từ lúc uy áp kinh thế hiện lên không biết đã xảy ra chuyện gì, những người biết sự thật cũng không nói là có chuyện gì thế nhưng có một vị Thánh cảnh địa năng vẫn lạc đã đặt lên một dấu hỏi lớn lên Võ Thần thành. Kỳ lạ là mấy cái thế lực lớn cũng không có phản ứng gì làm cho người ta liên tưởng đến là Đan khí các vô cùng cường đại làm cho những thế lực lớn kiêng kị, không những thế giống như ngầm đồng ý với quy định của Đan khí các!
Tiếp đó mười ngày Đan khí các trở lại buôn bán bình thường, Đan khí các quy định cũng không ảnh hưởng nhiều đến khách hàng mua vật phẩm, thậm chí còn bảo vệ lợi ích rất nhiều, không có bất kỳ kẻ nào dám làm chuyện như hai ngày trước là cướp vật phẩm, một cái Thánh tổ chết đi đã đủ để rất nhiều người bỏ đi tâm tư rồi, các thế lực lớn lại thần kỳ im lặng dẫn đến không người dám tiếp tục làm việc giết người cướp của nữa.
Chỉ là trong mười ngày này bên trong Đan khí các nhiều thêm hai cái Nhân viên bán hàng mới làm cho cả Võ Thần thành tu giả cười nhạo không thôi, bọn hắn Lê gia, Đào gia hai cái Thiên tài là Lê Thanh Phong và Đào Khiêm! Hai cái thế lớn Thiên tài lại đi làm hạ nhân cho Đan khí các, Đan khí các cho dù cường đại đi nữa thì việc làm hạ nhân ở đó cũng làm cho Lê gia cùng Đào gia uy vọng giảm xuống không ít! Thế nhưng lại có một dấu hỏi lớn đặt ra đó là Lê gia cùng Đào gia lại không chút ngăn cản, giống như ngầm đồng ý như thế, để cho bọn hắn làm hạ nhân bên trong Đan khí các!
Chuyện này đúng là làm cho bên trong Võ Thần thành hầu hết người cười nhạo, thế nhưng bọn hắn không biết thế lực lớn người cầm quyền mấy vị Thánh cảnh tức giận ấm ức không thôi, làm sao hậu bối trong nhà hắn không có may mắn đó, chuyện này cũng chỉ có mấy cái Thánh cảnh biết mà thôi, thậm chí như ở Đào gia cùng Lê gia mấy cái Thánh tổ cũng không nói cho hậu nhân biết mà chỉ hiện thân nói không phản đối chuyện này thì hai gia tộc mới im miệng mà khó hiểu chấp nhận. Chuyện này rất lâu về sau mới có thể được người biết đến, lúc này hai gia tộc vẫn đang chịu không ít lời nói xấu sau lưng ah.
Đan khí các bình thường trở lại thì Võ Thần thành cũng chuẩn bị đón lấy một lần rầm rộ khác, Võ Thần học viện còn chưa đến mười ngày nữa tiến hành tuyển chọn học viên ở Bát đại thành trì, Võ Thần học viện cũng chính là một trong số đó, lượng người trong thành tăng lên đáng sợ so với nguyên bản thì đã gấp hai có hơn rồi, còn may Phủ thành chủ cùng mấy thế lực lớn bắt tay đứng ra giàn xếp mới không dẫn đến hỗn loạn sau đó dựng lên một khu sống tạm ở bên ngoài bình nguyên bên cạnh Võ Thần thành, mấy ngày sau vòng đầu tuyển chọn sẽ diễn ra ở đó.
Đương nhiên cũng không ảnh hưởng nhiều lắm đến Đan khí các không khí, Vũ Thiên Quân cùng với mấy vị hộ pháp và Phi Thiên bằng lức này đều đang ở tầng chín nói chút chuyện.
“Thiếu gia! Ngài quả nhiên muốn vào Võ Thần học viện! hì hì, cái kia Tần Thanh Thanh...”. Khương Vũ khôi phục lại dáng vẻ yêu nữ như cười không phải cười nhìn Vũ Thiên Quân nói.
“Việc đó Thiếu gia tự có cách giải quyết, Tứ muội còn nói đến làm gì?”. Xích Đan tử nhìn Khương Vũ nghiêm túc nói. Dù sao chuyện bị từ hôn nói ra cũng không máy sáng sủa, huống chi là một cái thiên tài như Vũ Thiên Quân.
“Chậc! Ta chỉ tạm thời không nghĩ ra chỗ đi thôi, Võ Thần học viện cũng không tồi, xem như đến đây một thời gian nghỉ ngơi, tiện thể đón về Tiểu Vân”. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Về phần Tần Thanh Thanh, chuyện của nàng ta chúng ta không cần quản, dù sao cha ta cũng đã nhận thư từ hôn rồi, hôn sự này ta trước đó cũng không muốn!”. Hắn dừng lại một chút. “Hô m nay chúng ta đều đã trưởng thành chuyện nàng ta muốn cứ để nàng ta làm”.
“Haizzz, nhân gia còn tưởng có kịch hay,,,”. Khương Vũ một dạng thở dài nói.
“Huh! Các ngươi ném bát đại linh tử chỗ nào rồi?”. Vũ Thiên Quân đổi chủ đề nhìn Cuồng Vũ nói.
“Như Thiếu gia phân phó, chúng ta đều đã an bài bọn hắn ở những nơi thích hợp, có lẽ không lâu sau sẽ có tin tức!”. Cuồng Vũ cung kính nói. Hắn lúc này nào có bộ dáng cuồng sát bất cần như lúc đứng trước Đan khí các ah, quả thật hắn cũng chỉ thu liễm lại khi đứng trước mấy người thôi.
“Hừm! Chuyện ta để các ngươi điều tra đến đâu rồi? Ta không muốn có cá lọt lưới”. Vũ Thiên Quân chuyển giọng nói, trước khi rời Quỷ Nha đảo tách ra với đám người Vũ Thế Thần hắn đã phân phó thủ hạ điều tra thân thế của tất cả những kẻ mười lăm năm trước từng đến Vũ gia tham gia vây công, hắn tuyệt sẽ không để bọn hắn sống yên ổn.
“Đã gần như điều tra đầy đủ, còn một cái Thánh thần chúng ta mới chỉ tìm một chút manh mối”. Cuồng Vũ chắp tay nói. Hôm nay Nguyên Mộc tinh lâm bề ngoài chính là Yêu tộc địa bàn thế nhưng tất cả Thánh cảnh cường giả đều đã quy phục Vũ Thiên Quân, dưới tay hắn Yêu thánh đã có hơn ba mươi vị rồi, công việc điều tra chính là bọn hắn đi làm. Lấy một đám Thánh cảnh đi trà trộn vào Nhân tộc điều tra cũng không là việc gì quá khó, mặt khác hiệu suất cũng rất cao.
“Huh! Làm tốt lắm, trở về đều cho bọn hắn lợi ích thích đáng, nếu cần gì cứ đến đây nói, ta một thời gian tới sẽ thông qua Đan khí các cùng các ngươi trao đổi!”. Vũ Thiên Quân con ngươi lóe lên nói. “Đúng rồi! Cho người đem tất cả thông tin tình báo đến Yêu Nguyên sơn mạch Cấm linh chi địa đưa cho Đại ca ta, huh! Cầm theo cái này ngọc giản!”.
“Vâng!’. Cuồng Vũ cầm lấy ngọc giản rồi lui về phía sau tiêu thất, hắn lập tức lại lên đường về Nguyên mộc tinh lâm ah.
“Ây... Phi Thiên! Chúng ta đến Võ Thần học viện đi dạo một thời gian!”. Săp xếp xong một Vũ Thiên Quân đứng lên nói với Phi Thiên bằng rồi đi xuống lầu, những ngày tới hắn sẽ không ở Đan khí các nữa mà ra bên ngoài thành sống như những người đem hạu nhân đến đây nhằm thi tuyển vào Võ Thần học viện.
“Cung tiễn Thiếu gia!”. Mấy cái hộ pháp lập tức cúi đầu nói.
“Các ngươi ở lại làm việc chăm chỉ, ta ra ngoài một thời gian!”. Vũ Thiên Quân đi xuống tầng thứ nhất thì vẫy vẫy tay với mấy cái nhân viên nói.
“Chưởng quầy đi thong thả nha!”. Mấy cái Nhân viên nữ ánh mắt có chút buồn nhưng vẫn cung kính nói. Mặc dù chỉ tiếp xúc mấy ngày bọn hắn đều biết Thiếu gia cũng không phải hạng người đáng sợ như hôm đầu đến đây, hắn làm người khá là bình dị cùng dễ gần. Xem ra mấy ngày trước sựu tình chỉ là do mấy người kia chọc tức hắn thôi.
“Huh! Hai ngươi cũng về Võ Thần học viện đi, sau đó lại đến Đan khí các phân bộ làm ăn, hắc hắc!”. Vũ Thiên Quân nhìn Đào Khiêm cùng Lê Thanh Phong nói rồi chưa để bọn hắn phản ứng đã đi ra ngoài, đằng sau hắn Phi Thiên đi theo như hình với bóng.
.....
“Huh! Thì ra là như vậy! Ta cũng quá ngốc rồi!”. Vũ Thiên Quân bản thể đã ở Tử hải được nửa tháng, lĩnh ngộ Tử vong lực lượng đến Ý cảnh Nhất trọng nhưng vẫn chưa đi sâu vào hơn vì vẫn còn kiêng kị Vong linh, mặt khác đang cảm ngộ mà bị cắt đứt cũng không phải thoải mái sự tình. Chỉ là hôm nay hắn đã phát hiện ra một điều thú vị, khi hắn thả ra Tử Vong ý cảnh thì Vong linh đã không công kích hắn nữa, nó chỉ đi qua liếc nhìn một chút rồi lại rời đi, thử nghiệm ba lần Vũ Thiên Quân quyết định đi sâu vào Tử hải một đoạn nữa!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: