“Chủ nhân!”. Thiên Quân đang suy nghĩ thì Hạo Thiên khí linh trống rỗng xuất hiện trước mặt hắn cúi đầu nói. Nơi này là bản thể của nó, nó muốn hiển hóa chỗ nào cũng chỉ như một cái ý nghĩ mà thôi, Thiên Quân đúng là không có chút cảm nhận nào.
“Uhm! Ngươi lần trước bị thương tổn khi đến cứu ta đã lành rồi chứ?”. Thiên Quân cười nhẹ gật đầu nói. Lần trước đi Thiên giới bị Tế truy sát nếu không phải Hạo Thiên tháp đến kịp thì hắn đã chết từ lâu rồi, đối với Hạo Thiên khí linh đúng là vẫn rất quan tâm.
“Đã không có chuyện, chỉ là Lão chủ nhân để lại lực lượng cũng không còn nhiều, sau này phải từ từ tích súc lại mới có thể giúp Chủ nhân chống lại Hỗn độn cảnh!”. Hạo Thiên khí linh nói, Nó bản thân đúng là vô cùng mạnh mẽ nhưng cũng có một cái điểm yếu rõ ràng đó là khả năng tự chủ hấp thu lực lượng xa xa không kịp Tiên thiên linh bảo, muốn có được lực lượng cường đại cần đến chủ nhân thôi động, như Thiên Quân hiện còn xa xa không đủ thực lực thôi động uy năng mạnh mẽ của nó, nhiều nhất chỉ có thể phát ra được bốn thành uy lực mà thôi.
“Cái này cũng không thể trách được ngươi, đem bản nguyên của ngươi cho ta xem một điểm!”. Thiên Quân lắc đầu sau đó lại cười nói. Pháp bảo mạnh mẽ đương nhiên cũng có bản nguyên, đây chính là căn nguyên của pháp bảo, cũng chính là lực lượng nguồn suối của pháp bảo.
“Dạ?”. Hạo Thiên khí linh kinh ngạc một tiếng sau đó cũng gật đầu. “Ta mang ngươi đến chỗ kia!”. Nói đoạn thì cũng hóa thành bạch quang cuốn lấy Thiên Quân, cái sau chỉ cảm thấy một trận hoa mắt thì thân hình đã xuất hiện tại một chỗ hư không, chỗ này đương nhiên vẫn là Hạo Thiên tháp thể nội, thế nhưng đây chính là chỗ cơ mật nhất của nó, bản nguyên chi địa.
“Uhm! Thật mạnh...”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại thầm hô, tiếp đó nhưng không có nghĩ nhiều, ý niệm khẽ động thì một khối cầu đương kính lên đến một thước Bất hủ lực lượng xuất hiện trước mặt hắn. “Ta không rõ ngày trước Hạo Thiên lão tổ làm sao chế luyện ra ngươi nhưng lực lượng bản nguyên hắn cho ngươi chắc chắn không có khả năng vượt qua Thiên đạo bản nguyên, thứ này có thể khiến ngươi tiến hóa một đoạn dài!”.
“Chủ nhân... Đây là... Thiên đạo bản nguyên?”. Hạo Thiên khí linh cũng giật mình không thôi vội hô lên. “Cái này... Cái này đối với ngươi sẽ không ảnh hưởng gì chứ?”. Cuối cùng nó có chút trấn tĩnh lại nói.
“Không sao!”. Thiên Quân lắc đầu. “Đây đối với ta đúng là vô cùng có lợi nhưng nó thủy chung cũng chỉ là ngoại vật, ở tương lại Bản nguyên của ta so với cái này sẽ càng thêm mạnh mẽ, chút này còn không là gì!”. Hắn lạnh nhạt nói, Thiên đạo bản nguyên đúng là bị Thiên Quân hoa tước đoạt đem vào thể nội thế giới của hắn nhưng hắn cũng có thể tinh tế cảm nhận được nó cũng không phải bị hắn khống chế, chỉ có Bản nguyên chi hải ngày sau tinh luyện đi ra loại vật chất này thì mới chân chính là của hắn, ma qua thời gian gian “tiêu hóa” những Thiên đạo bản nguyên này thì chuyện này cũng chỉ là sớm muộn mà thôi, cho đi những này Thiên đạo đối với Thiên Quân cũng không có bao nhiêu ảnh hưởng, đây chỉ tương đương một phần ba Thiên đạo bản nguyên hắn đoạt được mà thôi.
“Thiên thiên linh bảo đều là có loại này bản nguyên mới có thể thức tỉnh là Tiên thiên linh bảo, ngươi nếu có thể đem dung hợp đạo bản nguyên này thì tám chín thành cũng có khả năng như Tiên thiên linh bảo tự mình tu hành, lại lấy ngươi nội tình thì Tiên thiên linh bảo mạnh mẽ hơn nữa cũng chưa chắc đã mạnh hơn ngươi!”. Thiên Quân lại tiếp tục nói.
“Ngài... Ngài nói là thật?”. Hạo Thiên khí linh kinh hỉ nói. Nó từ khi có được linh trí thì cũng biết được bản thân thiếu hụt chỗ nào, chỉ là còn không có biện pháp rõ ràng, nó từng có ý định đem một cái Tiên thiên linh bảo cho thôn phệ luyện hóa vào bản thân nhưng không có tìm được Tiên thiên linh bảo nào, mà lại nếu đơn đả độc đấu thì về âu dài nó sẽ bị thua thiệt, thậm chí còn bị đối phương thôn phệ ngược trở lại.
“Ta suy đoán là thế!”. Thiên Quân gật đầu nói. “Chính là những Tiên thiên linh bảo với nhau nếu lẫn nhau thôn phệ cũng có thể sinh ra được biến hóa nghiêng trời lệch đất, ngươi luyện hóa được đoàn Bát hủ lực lượng này có lẽ cũng không kém thôn phệ một cái Tiên thiên linh bảo đâu!”.
“Như vậy...”. Hạo Thiên khí linh nghe vậy thì niềm tin tăng mạnh, muốn nói gì đó lại thôi.
“Không sao! Tiễn ta ra ngoài đi, ta cũng muốn nhìn một chút những tên kia!”. Thiên Quân khẽ cười cười, quang hoa khẽ quấn lấy thân thì cũng bị truyền tống đi ra ngoài Hạo Thiên tháp, trong kia Khí linh lập tức cuốn lấy khối cầu Bất hủ lực lượng bắt đầu luyện hóa dung hợp vào bản nguyên của nó.
“Để ta xem các ngươi như thế nào!”. Thiên Quân khẽ cười một tiếng thì hóa thành một đạo bạch quang, chớp mắt đã đứng bên cạnh Hạ Hầu nhìn phía trước hơn hai trăm tu giả lĩnh ngộ được Vô cực chiến đạo của hắn.
“...”. Hơn hai trăm người đều là kinh ngạc nhìn trước mắt trống rỗn xuất hiện nam hài, bề ngoài cũng chỉ có tám tuổi mà thôi, bất quá cũng không có ai dám khinh thường cái gì, giọng nói này nhưng chính là giọng nói vang lên từ trong Hạo Thiên chi đỉnh, nói cách khác nhìn chỉ như nam hài này có khả năng cực cao chính là vị kia đại yêu nghiệt sáng tạo ra Vô cực chiến đạo!
Lý gia mấy người nhưng là giật nảy mình nhìn Thiên Quân, Lý Thanh Nguyệt không biết nghĩ đến cái gì liền đã che miệng, ánh mắt nhìn về phía Thiên Quân có chút ảm đạm xuống, thế nhưng loáng một cái thì đã thấy nam hài kia đứng trước mặt nàng.
“Cái này biểu hiện là như thế nào đây?”. Thiên Quân cười híp mắt lại nói. Cái loại hình tượng búp bê sứ như hắn lúc này cười cười đi xuống liền khiến cả đám thiên kiêu này cũng một trận kinh ngạc nhìn sang, nhất thời nhưng lại quên đi nam hài trước mắt có khả năng chính là vị đại năng kia.
“...”. Lý Thanh Nguyệt thân hình theo bản năng lui lại một chút, Lý Thanh Vũ mấy người đồng tử cũng tập thể co rút, Thiên Quân hành động liền khiến cho mấy người Lý gia bối rối. Chính là toàn thể hơn hai trăm người cũng có ánh mắt khác lạ nhìn về phía Thiên Quân, bọn hắn không nhìn thấy tu vi của nam hài này, thậm chí một chút, khí tức, uy áp cũng không có lộ ra, thế nhưng bọn hắn đều có thể rõ ràng cảm nhận được Thiên Quân sự khủng bố, cái này nam hài chắc chắn là một vị cực kỳ cường đại tu giả.
“Ngươi là cái gì của hắn?”. Ổn định lại tâm tình lay động, Lý Thanh Nguyệt vẻ mặt đắng chát nói. Nam hài phía trước cùng Thiên Quân giống đến tám chín phần, thế nhưng lại chỉ có tám tuổi, điều này khiến nàng không có chút nào liên tưởng đến phía trước chính là cái kia thanh niên. “Hắn có hậu duệ rồi...”. Nàng hơi chút cúi đầu nhẹ thất vọng lẩm bẩm.
“Há? Ngươi đây là biểu hiện gì? Ta là Vũ Thiên Quân!”. Thiên Quân há mồm á khẩu nhưng vẫn cố trấn định lại có chút tức giận nói, hóa ra nàng này không có nhận ra bản thân mình đây, bất quá rất nhanh Thiên Quân nhớ đến gì đó xạm mặt lại cười khan. “Ha ha, không cẩn thận bị đánh nát cơ thểm thân thể mới trùng sinh liền là như này, đợi một thời gian nữa sẽ lại lớn lên như cũ, cái này ta cũng vô pháp thay đổi!”.
“Vũ Thiên Quân...”. Mấy người Lý gia còn không có nói gì thì xung quanh đó một đám tu giả đã giật nảy mình lùi lại một khoảng đầy kinh sợ nhìn Thiên Quân, trong đó càng có là nồng đậm kính phục. Những kẻ này đều không ngoại lệ đều là Hạo Thiên đại lục bản dân, bọn hắn đương nhiên đều biết đến chiến tích khủng bố của Thiên Quân.
“Làm sao có thể...”. Tiếp đó một đám kia lạo kinh hãi lẩm bẩm, Thiên Quân nhưng bị Hỗn độn cảnh đại năng truy sát ah, như thế nào lại vẫn còn sống? Không lẽ tin tức lần kia truyền ra cũng không phải sự thực?
“Ngươi thật là Tiểu... Ah, Vũ Thiên Quân?”. Lý Thanh Nguyệt hai mắt trợn trừng nói. “Không phải con của hắn?”.
“Con? Nói đùa cái gì thế?”. Thiên Quân giật nảy mình mặt đen như đít nồi, khóe miệng giật giật nói. “Ha ha, đương nhiên là ta không giả được!”. Thiên Quân cười khan gian nan nói. “Ngươi là Lý Thanh Nguyệt, bọn hắn là Lý Thanh Vũ, Lý Thanh Hạ, Lý Thanh Sương, Lý Thanh Vi, ah đúng rồi, Sư Nguyên, Hắc Hình cùng Hắc Gian đâu? Các ngươi không mang bọn hắn tới sao?”. Hắn nhìn từng người nói, cái này đúng là rõ ràng nhất xác nhận thân phận nha.
“Ngươi...”. Lý Thanh Nguyệt mấy người mắt trợn tròn, có thể biết được danh tự của ba cái Yêu Thần kia thì ngoài năm người bọn hắn ra thì chỉ có một người chính là Vũ Thiên Quân, như vậy có nghĩa là nam hài trước mặt bọn hắn chính là Vũ Thiên Quân không thể nghi ngờ.
“Thật là ngươi rồi...”. Lý Thanh Nguyệt cuối cùng thở nhẹ ra một hơi nói, tiếp đó nhưng đúng là vô cùng lớn mật vươn tay sờ sờ lên mặt Thiên Quân, tiện tay một bả nhéo lấy má trái của hắn. Hành động này đúng là khiến xung quanh tu giả một đám kinh hãi trợn mắt há mồm, nàng kia còn không biết Thiên Quân danh hào, bọn hắn nhưng là được biết đến, danh xưng Huyết họa giả, lấy chém giết các lộ thiên kiêu mà thành danh, cái này nữ nhân lại dám véo má hắn? Không e sợ bị diệt toàn gia sao?
“...”. Thiên Quân mặt mũi tối sầm xuống, cái này hành động đúng là cùng Tiểu ma nữ kia một dạng, vậy mà dám xem hắn là một hài tử, nhíu nhíu mày hắn cười lạnh nhìn Lý Thanh Nguyệt. “Sờ đủ sao?”.
“Ah...”. Lý Thanh Nguyệt lúc này mới giật mình một cái, nhìn lại thì tay phải đúng là đang nhéo nhéo gò má mềm mềm của Tiểu Thiên Quân, kinh sợ rụt lại thì bất chợt cảm thấy toàn thân như lâm vào vũng bùn, xung quanh không gian như bị đóng băng lại không cho nàng nhúc nhích, đây chỉ đơn thuần là Hư vô cảnh cầm cố không gian mà thôi, không phải Thần thông của Thiên Quân.
“Lần này là cảnh cáo, lần sau còn như vậy đừng trách ra để mông ngươi nở hoa!”. Nàng chỉ nghe được như vậy thì một tiếng “Đùng” vang lên, nơi phía sau vểnh lên đúng là đã bị một cái bàn tay nhỏ bé đập trúng, cảm giác đau rát liền đâm lên não hải.
“Ah...”. Lý Thanh Nguyệt kinh sợ hô lên một tiếng, khuôn mặt nháy mắt liền đã đỏ bừng đầy tức giận muốn quay đầu lại nhưng lại không thể nhúc nhích, sinh sinh bị định trụ, xung quanh nhưng có rất nhiều người, nàng cảm giác mặt mình nhanh muốn cháy mất rồi, dĩ nhiên là vô cùng xấu hổ.
“Nhỡ kỹ, đây chỉ là cảnh cáo thôi!”. Thiên Quân lại một lần nữa đứng trước mặt nàng nghiêm nghị nói, tiếp ánh mắt khẽ lạnh xuống liếc nhìn xung quanh. “Lại nhìn một điểm ta liền cho các ngươi biết hậu quả!”.
“Xoát...”. “Xoát...”. Một đám tu giả một cái cũng không ngoại lệ lập tức quay đầu đi chỗ khác một bộ ta đây không biết gì hết, nội tâm nhưng đều ghi nhớ lấy Lý Thanh Nguyệt mấy người, ngày sau nhưng không thể tùy tiện đắc tội được. Cái này hành động nhưng càng khiến cho Lý Thanh Nguyệt càng thêm xấu hổ, cái đầu nhưng đã cúi xuống đến ngực, hồn nhiên không nhận ra không gian lực lượng cấm cố nàng đã bị giải trừ.
“Nếu tính ra tuổi tác ta còn hơn ngươi một đoạn, về sau gọi Vũ đại ca, hiểu chứ?”. Thiên Quân nhìn Lý Thanh Nguyệt như không có chuyện gì lạnh nhạt nói. Cái này tinh cảnh nhưng có chút khác loại, một cái hài tử tám tuổi lại để một cái nữ nhân hai lăm hai sáu gọi mình là đại ca đương nhiên là vô cùng kỳ quái. Bất quá những này còn không có nói, cái sau nghe thấy như vậy thì đầu lập tức ngẩng lên, hai mắt nhìn lên Thiên Quân, trong đó đúng là đã có hơi nước nổi lên.
“Ách...”. Thiên Quân thấy vậy thì liền bị dọa sợ, cái này biểu hiện đúng là vượt quá dự tính, cái kia Tiểu ma nữ bị hắn đánh cho một trận cũng không có cái này biểu hiện đâu.
“Ta ghét ngươi!”. Lý Thanh Nguyệt cắn răng phun ra ba chữ, nói đoạn thì liền quay đầu đi ra phía sau mấy người Lý Thanh Vũ đùng đùng ngồi xuống nhắm mắt lại, dĩ nhiên là không muốn nhìn đến hắn. Thiên Quân nhìn lại thì mấy người Lý Thanh Vũ lại là cười cười lắc đầu tỏ vẻ không biết, cái này càng khiến Thiên Quân càng không biết phải làm sao cho phải.
“Chậc! Để sau tính đi!”. Hắn cũng mơ hồ một trận liền tặc lưỡi bỏ qua, tiếp đó nhìn đến chỗ thiếu niên mặc hắc y lĩnh ngộ Đạo ý, thư sinh lĩnh ngộ Quyền ý cùng thiếu nữ lĩnh ngộ Kiếm ý nhàn nhạt nói. “Ba ngươi cũng đều lĩnh ngộ Ý cảnh, đến đây đi”. Về mức độ nào đó mà nói thì Thiên Quân nhìn thấy ba người này tiềm lực hơn xa Lý gia năm người, có lẽ chỉ co Lý Thanh Hạ mới có thể so sánh được mà thôi.
“...”. Được Thiên Quân triệu hoán cả ba người lập tức đi đến, bọn hắn ba cái thì hai cái nam tử đúng là không biết Thiên Quân là ai, đại khái đoán được thân phận khủng bố mà thôi, về phần thiếu nữ kia lại là một mặt kính phục, hai mắt như là tinh thần lập lòe dị thải nhìn về phía Thiên Quân.
“Vũ đại nhân!”. Thiếu nữ đi đến liền lập tức cúi đầu cung kính nói. Hắc y thiếu niên cùng Thư sinh hai người thấy vậy thì cũng cung kính cúi đầu, mặc cho bọn hắn không biết được Thiên Quân là nhân vật mạnh mẽ cỡ nào nhưng có thể đem Vô cực chiến đạo mạnh mẽ cỡ này sáng tạo, lại còn đem ra cho Hạo Thiên Thần địa để tử tu hành thì đúng là dư sức nhận được bọn hắn tôn trọng. Chỉ là hơi có chút miễn cưỡng ở chỗ hắn hình tượng lúc này có chút nhỏ!
“Ồ? Ngươi biết ta sao?”. Thiên Quân hơi chút kỳ lạ hỏi, từ lúc những tu giả kia biết tên của hắn thì có đến sáu thành khiếp sợ nhìn hắn một cách kỳ lạ, giống như là có chuyện gì đó.
“Hì hì, ngài tại Long Vực chém giết các lộ thiên kiêu Thần địa, lực ép Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng tại trong Thần địa thế giới ai ai cũng biết, bọn ta đương nhiên đều biết đến danh hào của ngài!”. Thiếu nữ cười hì hì nói. Một lòi vừa ra liền khiến những kẻ còn không biết gì kia đều kinh dị nhìn lại, chính là Lý Thanh Nguyệt đang tức giận kia cũng không nhịn được trợn mắt há mồm nhìn Thiên Quân, nàng lúc này mới biết hắn đã đi xa đến đâu.
“Ah! Thì ra là như thế!”. Thiên Quân gật đầu nói, không trách được bọn hắn lại dùng ánh mắt kính sợ kia nhìn hắn, xem ra cái danh hào Huyết họa giả cũng lan truyền khắp nơi rồi.
“Huh! Quên đi! Đây là phần thưởng của các ngươi!”. Sau đó hắn khẽ cười nhạt vung tay lên ném ra mấy thứ về phía ba người.
*************** Hôm qua vốn định là thức đêm viết truyện bù chương làm cái kinh hỉ kia mà ngủ mất lúc nào không hay, tội lỗi! Tội lỗi...
P/s: Chương này ta muốn nói một cái đó là đối với nữ nhân chúng ta không nên tức giận, ta giận level 1 thì nàng có thể giận ngược trở lại level 10, cuối cùng vẫn là chúng ta nam nhân cam bái hạ phong, vậy nên có thể làm nàng giận nhưng đừng trước tiên giận nàng... Nhớ a!