“Vù...”. “Vù...”. “Có thể không cần nhìn nữa đi?”. Tiểu Thiên Quân mày khẽ cau lại có chút khó chịu nói, mấy lão gia hỏa này nhìn tới nhìn lui quả thực không được tự nhiên. “Nếu không uEcw2oQ có chuyện thì ta muốn bế quan một thời gian, lúc nào Hạo Thiên Thần địa lại đánh thức ta!”.
“Ách... Ha ha...”. Cái này liền để cho Lăng Càn Thiên mấy người một trận xấu hổ, Thiên Quân biến hóa nhưng quá mức khác biệt, nếu nói phá lại lập thì cũng không phải dạng này đi, chí ít cũng không nên bị biến đổi thành một cái hài đồng như này, xem ra hắn còn có một loại biến hóa mà không có ai biết.
“Phải rồi, cái kia dị hoa la có chuyện gì?”. Lăng Càn Thiên đột nhiên nhớ đến cái kia dị hoa nói. Loại hoa đặc thù đó hắn chưa bao giờ nhìn thấy, mấu chốt nhất đó là loại hoa đó cho hắn cảm giác sợ hãi, một loại bản năng sợ hãi sinh ra đối với một cái cực cường Hỗn độn cảnh như hắn thì có thể nghĩ được có bao nhiêu đáng sợ, dị hoa kia lai lịch chỉ e không phải chuyện đùa.
“Dị hoa?”. Thiên Quân nghi hoặc nhìn qua Lăng Càn Thiên, nháy mắt liền đã hiểu ra, xem ra lúc Thiên Quân hiển lộ đem ba vị Hỗn độn cảnh đã chết tất thảy thu vào Bản nguyên hải thì Lăng Càn Thiên đã nhìn thấy.
“Ba tên kia là ngài giết chết đi?”. Thiên Quân nghĩ một đằng nhưng lại hỏi một nẻo. Ba tên kia đột nhiên xuất hiện trong Bản nguyên chi hải đương nhiên là đều bị giết chết, nếu không sai thì nên là do Lăng Càn Thiên xuất thủ.
“Uhm! Là ta giết! Chí ít có thể kéo bọn hắn mười vạn năm trong Luân hồi!”. Lăng Càn Thiên gật đầu nói. Cho dù có thể đem Hỗn độn cảnh bình thường cho giết hắn cũng không có biện pháp, Hỗn độn cảnh là bất tử bất diệt, định luật này bao nhiêu tuế nguyệt còn không có ai có thể phản bác.
“Hắc...”. Thiên Quân một tiếng quái khiếu rồi lắc đầu. “Bọn hắn không được!”. Đã bị Thiên Quân cuốn lấy vào thể nội Bản nguyên chi hải của hắn thì đừng mong có cơ hội đi vào luân hồi, chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!
“Bọn hắn không được?”. Lăng Càn Thiên nghi hoặc, Y Thần, Long Lão cũng là như thế nghi hoặc, cái này nhưng có ý gì? Bọn hắn đều bị Lăng Càn Thiên giết đương nhiên sẽ không được, Thiên Quân lại có ý gì?
“Là không thể đi vào Luân hồi chuyển sinh, bọn hắn đã chết! Chân chính chết đi!”. Thiên Quân trầm giọng nói, trên khuôn mặt non nớt kia lại thể hiện ra không hợp tuổi nghiêm nghị. Tại thời điểm hắn thu được hai tia bản nguyên của Thanh Long Thủy tổ đã có một kế hoạch điên cuồng, kế hoạch này hắn cần có đại năng hỗ trợ, Lăng Càn Thiên cùng Y Thần cấp độ đại năng này có thể giúp được hắn, đương nhiên, tiền đề đó là hai vị này sẽ không gây bất lợi cho hắn.
“Không thể đi vào Luân hồi chuyển sinh?”. Lăng Càn Thiên mấy người con ngươi tâ[j thể co rụt kinh hãi, Hỗn độn cảnh bất tử bất diệt là vì bọn hắn cho dù có bị giết chết vẫn có thể giữ lại Bất diệt bản nguyên bảo hộ linh hồn đi vào Luân hồi, ngày bọn hắn trùng sinh thì cũng rất nhanh sẽ một lần nữa đặt chân Hỗn độn cảnh, Thiên Quân nói bọn hắn nhưng không thể đi vào Luân hồi chuyển sinh? Cái này ý vị như thế nào không cần nói cũng biết, một vị Hỗn độn cảnh chân chính chết đi rồi?
“Là cái kia dị hoa?”. Cau mày một chút Y Thần trầm giọng nói. Nếu như Thiên Quân nói là thực thì cái này đúng là quá mức điên cuồng, một cái định luật bao nhiêu năm nay lại bị một cái Đại Thánh thái điểu phá mất?
“Nó gọi là Thiên Quân hoa!”. Thiên Quân gật đầu nói. “Chỉ cần có đại năng tại trước mặt ta bị giết chết thì đều bị nó tước đoạt tất thảy đem vào Thể nội lớn mạnh cho ta, bất kể là khí huyết, linh hồn, Bản nguyên, thậm chí chính là Chung cực lực lượng, Hỗn độn khí cũng đều thành của ta, giúp ta càng thêm mạnh mẽ!”. Tiếp đó chầm chậm giải thích. Qua vài lần Thiên Quân hoa thể hiện ra đặc dị thì hắn đã đoán được Thiên Quân hoa một số dị năng, về sau có hay không loại khác hắn không biết nhưng có được dị năng này đã đủ nghịch thiên rồi, hắn cũng không nhất thiết cần thêm dị năng nữa.
“Lời này nhưng là thật...”. Lăng Càn Thiên mất người thần hồn linh thể run lên, chính là bản thể của bọn hắn cũng kinh sợ dừng lại giữa thiên không, vậy mà sinh sinh dừng lại không tiếp tục chạy về Hạo Thiên Thần địa. Cái này nhưng có ý nghĩa vô cùng trọng đại cùng đáng sợ, nếu là lộ ra thì Thiên Quân chắc chắn sẽ trở thành công địch của tất cả Hỗn độn cảnh đại năng, đồng thời với đó thì cũng sẽ là thượng khách của nhiều thế lực lớn muốn giao hảo với hắn, thử hỏi có thể chân chính giết đi một cái Hỗn độn cảnh, không cần lo lắng hậu hoạn, một loại Thần địa thế lực chắc chắn sẽ nguyện ý vô cùng khi chém giết địch nhân của mình.
“Ta không cần tự thổi phồng mình!”. Thiên Quân nhìn ba người nhàn nhạt nói. “Cái kia Nguyệt Thần chính là ví dụ đầu tiên! Các vị nên cũng cảm nhận được cảm giác khác biệt khi ta giết nàng đi?”. Hắn đem Nguyệt Thần kia ra làm dẫn chứng. Tuy rằng hắn không nhìn nhận đến Thiên đại đồng bi bao giờ nhưng hắn có thể có thể chắc chắn khi hắn giết Nguyệt Thần sinh ra dị tượng so với Lăng Càn Thiên giết ba cái Hỗn độn cảnh sinh ra dị tượng có chỗ khác nhau, một cái chỉ đơn thuần chém giết một kiếp không có khả năng cùng với chân chính lau đi sự tồn tại của một cái Hỗn độn cảnh!
“...”. Lăng Càn Thiên cùng Y Thần đều không có từng cảm nhận được dị tượng kia, bất giác hai người quay đầu nhìn Long Lão, chỉ có cái sau là chứng kiến dị tượng mà thôi. Hắn lúc này biển tình nhưng đã vô cùng nghiêm nghị, nhìn đến Thiên Quân ánh mắt đã không còn bình tĩnh được nữa.
“Hắn nói không sai!”. Long Lão gật đầu nói. “Ngày đó hắn đem Nguyệt Thần cho chém giết thì dị tượng nhìn như không có khác biệt so vơi khi Thần Chủ chém ba cái Hỗn độn cảnh kia, chỉ có Hỗn độn cảnh mới nhận ra được khác biệt, cả tinh không lúc đó giống như đạt được kích thích vô cùng mạnh nhưng ta lại cảm thấy nó tại một sát na đó đã yếu đi!”. Hắn nhìn đến Thiên Quân ánh mắt khác lạ. “Giống như Ngao Thần tinh không trong lúc đó đã thiếu đi một bộ phận!”.
“Mất đi một bộ phận?”. Lăng Càn Thiên cùng Y Thần con ngươi co rút, gần như đồng thanh kinh hãi hét lên. “Bản nguyên!”. Đồng thời nhìn đến Thiên Quân đều là kinh dị cùng sợ hãi, quái vật này thật đã tước đoạt bản nguyên của một vị Hỗn độn cảnh? Đến bọn hắn cấp độ đương nhiên đều biết được bọn hắn bản nguyên cũng chính là một phần bản nguyên của Ngao Thần tinh không, cái gọi là độ Đại viên mãn lực lượng cũng có thể xem như là để tinh không đồng thuận bản nguyên của bọn hắn, đạt được Bản nguyên của tinh không đồng ý tiếp nhận thì bọn hắn mới có thể chân chính đạt được tối cực!
“Như vậy những bản nguyên cùng lực lượng kia đâu?”. Lăng Càn Thiên hai mắt đột nhiên tỏa sáng nhìn Thiên Quân chằm chằm hỏi. Y Thần cùng Long lão giống nhữ cũng nghĩ đến gì đó, ánh mắt đầy chờ mong nhìn Thiên Quân.
“Đều tại thể nội của ta!”. Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Bất quá đừng vội đánh chủ ý lên ta, các ngươi nghĩ ta cũng đã từng nghĩ đến nhưng còn chưa thử bao giờ, không có đảm bảo sẽ thành công, thậm chí còn có thể khiến kẻ tiếp nhận lực lượng phải chết!”.
“Không vội! Không vôi!”. Lăng Càn Thiên vội xua tay. “Cái ý nghĩ này có thể thực hiện thì tốt, không được cũng không sao, đều là cơ duyên của ngươi, ngươi muốn làm sao liền do người đi!”. Hắn hai mắt lấp lánh cười cười nói. Cái biểu hiện này chỉ e là so với trên mặt nở hoa còn muốn gấp mấy trăm lần.
“Hắc hắc! Chỉ cần đem đủ Hỗn độn cảnh giết cho ta thì không chắc ta có thể đem cái này thí nghiệm thành công!”. Thiên Quân hai mặt cũng như đen lại thâm thúy cười cười nói. Cái này ý nghĩ nếu bị kẻ khác biết đương nhiên sẽ nghĩ đến đầu tiên là điên cuồng, nhưng rơi vào trong tai Lăng Càn Thiên, Y Thần cùng với Long Lão lại chính như tiên âm, cả ba mắt đều như tinh thần sáng lên.
“Tốt! Bản toa sẽ để ngươi thí nghiệm đến khi thành công mới thôi!”. Lăng Càn Thiên một tiếng đáp ứng sảng khoái nói, trong mắt như lại lóe lên sâm nghiêm sát khí, một cái quyết định này nhưng sẽ khiến cho không ít Hỗn độn cảnh cản đường hắn gặp họa!
“Được!”. Thiên Quân gật đầu nói. Cái này thí nghiệm không biết có thể hay không thành công nhưng là một con đường gian lận vô cùng nhanh chóng khiến Thiên Quân thực lực, tu vi tăng lên một cái không biết độ cao, hắn thật sự chờ mong sau khi tiêu hóa hết ba vị Hỗn độn cảnh, bốn cái Hỗn độn cảnh chủ hồn hắn sẽ đạt đến thế nào độ cao!
“Nếu vậy thì ngươi tập trung tu hành đi, bản tọa sẽ không quấy rầy!”. Lăng Càn Thiên gật đầu nói. “Sau khi về Hạo Thiên Thần địa ta sẽ thông báo một tiếng!”. Nói đoạn thì linh hồn hóa thân cũng đi ra Hạo Thiên tháp, Y Thần cùng Long Lão cũng không có lưu lại, chỗ liền chỉ còn Thiên Quân một người.
“Thần Chủ! Ngươi có dự định như nào?”. Tâm thần đi ra Hạo Thiên tháp Y Thần liền quay sang hỏi Lăng Càn Thiên, Long Lão lúc này cũng đã không cần Lăng Càn Thiên mang đi nữa, đã đi ra. Ánh mắt cũng nhìn về phía Lăng Càn Thiên, trên danh nghĩa thì Lăng Càn Thiên mới là kẻ chân chính cầm lái chèo chống cho Hạo Thiên Thần địa ah.
“Tạm thời còn không được!”. Lăng Càn Thiên ánh mắt lập lòe lắc đầu nói. “Ta giết ba cái Hỗn độn cảnh chắc chắn gây nên sóng to gió lớn, Trường Thanh Thần địa thì thôi, dù sao chúng ta vốn đã là kẻ địch, ta đem Trường Thanh Thủy giết mất cũng không có gì, Thần Môn và Thiên Cơ các mới là cốt yếu!”. Hắn đương nhiên cũng có nhiều tính toán sâu xa.
“Nếu bọn hắn đứng cùng Tu La Ma tộc trận tuyến thì Thần địa ta sẽ chịu đến đả kích rất lớn, Tu La Thần tộc còn không biết ý định, Nhật Nguyệt Vương triều cũng chưa có phản ứng, đối với chúng ta không có lợi, vậy nên thời gian này tạm thời phong môn, gần mười năm nữa Thần địa chiến mở ra chúng ta lại đến nhìn!”. Chuyện lần này nhưng liên lụy vô cùng lớn, cường như Lăng Càn Thiên cũng phải có tính toán kỹ lưỡng, không thể để Thần địa thành viên như thế chịu đến thương tổn.
“Long Lão tu vi đã bại lộ cũng không cần dấu làm gì, bốn vị Hỗn độn cảnh tọa trấn, nhưng kẻ kia muốn đến tìm phiền phức cũng cần nghĩ một chút bản thân có thực lực này hay không!”. Cuối cùng Lăng Càn Thiên quay sang nhìn Long Lão cười cười. “Ta lúc kia bị Long Tân cản lại, bằng không có thể đem Long Kim Thánh đầu lâu chặt xuống, đáng tiếc chỉ thu được một cái chân trước!”. Nói đoạn thì hắn vung tay lên ném cho Long Lão một cái cự trảo kim long khổng lồ.
“Mạng của hắn Lão Long ta sẽ tự mình lấy, Thần Chủ không cần lo lắng!”. Long Lão ánh mắt lập lòe lạnh lẽo nói. Một tay cũng vung lên thu lại cự trảo. Xem ra thù hận giữa hắn cùng Long Kim Thánh không phải chuyện đùa, mấy trăm vạn năm vẫn như thế cừu hận đây...
“...”. Ngắn ngủi trao đổi thì bọn hắn cũng tiếp tục di chuyển hướng đến Hạo Thiên Thần địa, tại trước khi có chuyện gì xảy đến thì bọn hắn cần quay về tọa trấn Hạo Thiên Thần địa đã.
Thiên Quân tại trong Hạo Thiên tháp không ngừng tẩm bổ, cũng cố lại thân thể mới, quả nhiên theo thời gian trôi đi hắn tu vi liền đã quay trở lại, căn cơ của một cái tu giả chính là Thể nội thế giới, lần kia bị trúng chiêu khiến hắn bạo thể nhưng Thể nội thế giới lại không có tổn hao gì, việc hắn tu vi khôi phục chỉ là chuyện bình thường, chỉ là sau bảy ngày quen thuộc thân thể này thì hắn phát hiện một chuyện vô cùng đáng giận.
Không biết có phải hay không do hắn đạt đến trạng thái bán trọng sinh nên thân thể bị rút nhỏ lại bị thành tám tuổi hay không nhưng hắn chắc chắn một điều, hắn có thân thể như lúc này không phải là do thiếu khí huyết như trước kia trùng tổ thân thể trong Thời không thế giới! Nếu là chân chính trọng sinh hắn nên là một cái hài đồng mới sinh, còn nếu là bị thương bạo thể mà trọng tố thân thể hắn nên giữ nguyên thân thể, lúc này nhưng có chút khó nói.
Hắn thân thể lúc này huyết khí tràn đầy nhưng chỉ như một cái đứa bé tám tuổi, nói cách khác hắn nếu muốn lớn lên thì cần dùng đến chính là thời gian mới có thể lớn lên bình thường, nếu muốn khôi phục lại thân thể như trước khi bị đánh bạo thì cần đến mười năm, thời gian này hắn như thế nào gặp người?
“Aiii... Hay là quên đi!”. Sau cùng không có biện pháp nào Thiên Quân chỉ có thể thờ dài lẩm bẩm, sau mười năm nữa lại là một cái hảo hán đi. Sau đó hắn chợt nhớ đến Lý gia mấy người. “Đại khái còn khoảng bốn tháng sẽ đến Hạo Thiên Thần địa tuyển chọn, bọn Lý Thanh Nguyệt không biết có thể hay không đi vào Thần địa!”. Hắn đã cho bọn hắn đủ điều kiện, có thể hay không đi vào Thần địa thì phải xem bọn hắn tạo hóa rồi.
“Tạm thời dừng lại đi, đến Hạo Thiên Thần địa tìm một chỗ bế quan!”. Cảm nhận thể nội thế giới Bản nguyên chi hải chấn động cùng bốn cỗ tinh thuần linh hồn lực lượng hắn hơi chút lắc đầu nói. Hắn có thể tại trong Hạo Thiên tháp không gian bế quan nhưng lại không thích thú cho lắm, tìm một chỗ đại sơn thì hơn, hắn nhớ được Y Thần nói đã để cho hắn một chỗ như thế.
“Hạo Thiên, để ta đi ra!”. Thiên Quân đối với hư không hô lớn, tin tưởng Hạo Thiên khí linh đang tùy thời quan sát hắn, muốn đi ra Hạo Thiên tháp cũng đơn giản. “Xuy!”. Một tiếng vang lên thì không gian tách ra, hấp lực truyền đến đem Thiên Quân kéo ra bên ngoài.
“Ông...”. “Ông...”. Hư không đen kịt, Thiên Quân y phục rộng thùng thình ngồi xếp bằng trên đỉnh tháp. Hạo Thiên tháp đang cùng Lăng Càn Thiên ba cái song song phi hành, Thiên Quân xuất hiện thì ba cái khác cũng hơi chút kinh ngạc nhìn sang.
Tu vi đã khôi phục là Đại Thánh cảnh, thể hiện ra nhưng là chợt mạnh chợt yếu Thánh tổ cảnh, ngoài thân thể có chút nhỏ ra thì hắn đã không khác nhiều so với trước, ba vị Hỗn độn cảnh vừa nhìn đến liền rõ ràng.
“Ba vị khỏe ah!”. Thiên Quân cau mày nhìn sang nói. Ba lão gia hỏa này cũng quá buồn nôn đi, đều dùng cái gì ánh mắt nhìn hắn? Khi hắn là mỹ nữ rồi?
“Ngươi cảm hấy thế nào? Có chỗ nào không tốt sao?”. Y Thần mở miệng hỏi.
“Tốt! Ngoài việc... Hơi nhỏ một điểm!”. Thiên Quân gật đầu nói. “Giới thiệu với các ngươi mấy cái thủ hạ của ta!”. Nói đoạn hắn vung tay lên thả ra sáu điểm sáng.
“Ông...”. “Ông...”. Sáu điểm sáng nhưng là đón gió lớn lên, chớp mắt đã đạt phạm vi mấy dặm, sáu cái khổng lồ thân ảnh như muốn che đậy lại thiên không vô cùng to lớn. Bọn hắn đều bị một cái màn sáng tạo thành từ những đường vân tối nghĩa mà huyền bí.
“Ồ? Hung thú Hư vô cảnh?”. Lăng Càn Thiên, Y Thần cùng Long Lão khẽ kinh ngạc, tuy rằng đều bị phong ấn nhưng hung lệ khí tức kia bọn hắn đều có thể cảm nhận được rõ ràng.
“Thu!”. Thiên Quân khẽ quát thì những màn sang kia bị hắn thu lại vào thể nội, sáu cái Hung thu lần lượt là Tích Thiên, Viên Ngân, Ngưu Ma, Thanh Loan, Sư Minh cùng Chu Vũ, sáu cái ánh mắt có chút mê ly nhìn xung quanh, nhất thời đều kinh dị nhìn đến ba đạo thân ảnh trước mặt, loại kia khí tức khủng bố khiến bọn nó đều không tự chủ được run rẩy.
“Không cần sợ hãi! Bọn hắn không gây hại cho các ngươi!”. Thiên Quân cười cười đứng lên lơ lửng trước mặt sáu thú nói.
“Ngươi... Chủ nhân?”. Sáu tôn hung thú nghe đến giọng nói trẻ con hơi có chút quen thuộc nhưng chỉ nhìn thấy một cái hài đồng tám tuổi thì kinh ngạc, tiếp đó đều là trợn trừng nhìn đến không dám tin tưởng hô lên.
“Uhm! Là ta! Có chuyện xảy ra nên ta mới có thể như này”. Thiên Quân gật đầu cười khổ nói. “Giới thiệu một chút, ba vị này là đại năng của Hạo Thiên Thần địa, Thần chủ Lăng Càn Thiên, Thái thượng trưởng lão Y Thần, Hộ pháp Thánh thú Long Hồng Đế, các ngươi có thể gọi là Long Lão!”. Hắn chỉ sang ba người Lăng Càn Thiên nói, sau đó lại chỉ về phía sáu thú giới thiệu.
“Uhm! Không sai!”. Lăng Càn Thiên cười híp mắt vuốt cằm khẽ nói.
“Tham kiến ba vị đại nhân!”. Sáu tôn Hung thú vội cúi đầu nói. Không cần Thiên Quân nói thì bọn nó liền biết đây dĩ nhiên là ba vị trong truyền thuyết Hỗn độn cảnh!
“Uhm! Cũng về đến Hạo Thiên Thần địa rồi, nếu các ngươi đã đi theo hắn thì cứ đi theo cùng vào Thần địa ta!”. Lăng Càn Thiên gật đầu cười nói. Sinh sinh nhiều ta sáu tôn Hư vô cảnh cường giả không nhận mới ngu nha.
“Hah... Cuối cùng cũng trở về rồi!”. Thiên Quân cũng cười cười nói rồi vỗ vỗ Tích Thiền đầu lâu. “Các ngươi rất nhanh sẽ biết được thế giới bên ngoài có bao nhiêu đặc sắc!”.
“Vâng!”. Sáu tôn Hung thú gật đầu nói, bọn nó mới đi ra Trường sinh bí cảnh mà đã gặp đến Hỗn độn cảnh đại năng, cái này có thể không phải chuyện đùa đâu.