Có một chuyện không biết nên khóc hay nên cười khi nhắc đến, bất kể là Nhân tộc hay Dị tộc đều có lớp người già cả đi vào nơi này tìm kiếm cơ duyên đột phá hư vô cảnh nhưng một điều trớ trêu đó là bọn hắn ở bên ngoài chính là Đại Thánh, đứng đỉnh tinh không nhưng khi vào trong này, tu vi của bọn hắn còn thấp hơn đám tiểu bối, thậm chí có người nhìn thấy có vị nào đó Đại Thánh đang bị một cái tiểu bối truy sát...
Lại nói chỗ Yêu tộc lãnh địa bên ngoài Luyện hồn cốc, Nhân tộc ba vị Thiên kiêu cùng Yêu tộc thiên kiêu tranh đấu tin tức rất nhanh được truyền đi, chưa đến nửa canh giờ xung quang Luyện hồn cốc phạm vị mấy chục vạn dặm đám tu giả các tộc đều biết, trong số đó có cỡ hai thành là Nhân tộc, có thể thấy Nhân tộc vô cùng thịnh vượng. Việc làm sau đó của bọn hắn chính là chạy đến xem náo nhiệt rồi, cảm nhận những cái Thiên kiêu đó đánh nhau đôi khi cũng là một chuyện rất tốt, có thể từ đó ngộ ra được cái gì thì chính là vô cùng tốt đẹp!
“Ầm...“. “Oành...“. Yêu tộc lãnh địa bên ngoài lại vang lên tiếng va chạm lớn, dị tộc năm vị Thiên kiêu đột nhiên nhảy vào tham gia tranh đấu khiến cho đám người Đông Phương Giang Hạ lâm vào nguy cục, nếu lúc này liều mạng đánh giết có lẽ mới có thể chạy ra, chỉ là cả ba người lúc này giống như không có ta định đó. Cách đó một đoạn Ma Thanh Long đã thi lại bản thể hoá lại Nhân thể, quanh thân hắc khí lại một lần nữa che dấu có vẻ khá bí ẩn, cách hắn không xa Tiểu Long Vương cũng không tham gia đánh giết, đối với hành vi của mấy kẻ tự xem là trọng đại cục kia hắn khinh thường!
“Ngươi là Tiểu Long Vương?“. Ma Thanh Long bất chợt liếc sang nhìn Tiểu Long Vương giọng nói có chút hoà hoãn so với trước nói.
“Không sai! Ngươi là ai? Long tộc thiên kiêu hình như không có ngươi, ngươi là từ Tiểu thế giới đi ra?“. Tiểu Long Vương cũng có chút kinh ngạc nhìn đối phương hỏi. Hai năm bên trong Hư thiên bí cảnh này hắn đương nhiên biết đi vào đây không phải chỉ có những tu giả của tinh không vô tận mà còn có những tu giả của Thái cổ chủng tộc đang ngủ đông trong các Tiểu thế giới, việc này dẫn đến số lượng đi vào Hư Thiên bí cảnh này là rất lớn.
“Hắc hắc! Ma hải Long giao là ta!“. Ma Thanh Long cười quái dị nói.
“Hả? Ngươi là Long giao? Ha ha! Nếu để Ma Long Vương biết ngươi đã một lần thoát biến thành Ma Thanh Long không biết sẽ có cảm tưởng gì!“. Tiểu Long Vương đầu tiên là kinh ngạc ngẩn ra sau đó cười cợt nói. Mấy năm nay trong Long tộc nổi lên một cái Long giao tạp huyết, không ai biết hắn chính xác huyết mạch đến mức nào nhưng chiến lực kinh khủng, nghe nói vừa đột phá Thần cảnh đã từng đánh bại Thần cảnh tam trọng thiên lâu năm cường giả, chỉ là hắn cùng Ma Long tộc một vị công chúa có dây dưa lại bị ngân cản, câu chuyện khá phức tạp.
“Ngươi có từng gặp ... Người kia?“. Ma Thanh Long một lần nữa mở miệng hỏi.
“Hở? Người kia?“. Tiểu Long Vương hơi chút kinh ngạc, một cái tên cũng không muốn nói sao? “Huh! Ngươi hỏi Vũ gia quái vật kia?“. Đột nhiên hắn con ngươi co rút nói.
“Huh...“. Ma Thanh Long vật đầu, hắn không thể kết chỗ này lại gọi Vũ Thiên Quân là Chủ nhân được, có khá nhiều phiền phức.
“Ồ! Vậy là ngươi đang tìm hắn rồi! Ta cũng không biết hắn ở chỗ nào, nghe nói hắn cùng Thánh tộc đánh nhau kích phát nơi này sau đi hắn cùng Thánh tộc cường giả đều bị cuốn vào đây nhưng cho đến lúc này không nói Vũ Thiên Quân mà cho dù là Thánh tộc cường giả vẫn chưa có một cái hiện thân nên cũng không chắc chắn được gì!“. Tiểu Long Vương nhàn nhạt nói.
“Thận tộc sao...“. Ma Thanh Long nói như thở ra, khoé mắt lập loè sát khí. “Ngươi vì sao không cùng bọn hắn vây công ba tên kia? Nhân tộc cùng Yêu tộc vốn cũng không phải bạn bè!“. Hắn đột nhiên chuyển hướng nói ba người Đông Phương Giang Hạ đang bị vậy đánh sít sao kia.
“Huh....“. Tiểu Long Vương hơi chút kinh ngạc, vừa rồi tuy rằng rất nhạt nhưng hắn chắc chắn đã cảm nhận thấy sát khí khi nhắc đến Thánh tộc, không lẽ cái này bí ẩn Long Giao cùng Thánh tộc có thù? Lại còn tìm Vũ Thiên Quân. “Nhân tộc cùng Yêu tộc không phải là bạn nhưng cùng Thái cổ chủng tộc lại càng thêm gay gắt, ta thà bắt tay với Nhân tộc đánh với Thái cổ chủng tộc còn hơn là làm điều ngược lại“. Hắn lại lắc đầu nói.
“Ha...“. Ma Thanh Long như nhận thấy chuyện gì đó phức tạp cùng thú vị à lên một tiếng.
“Vậy còn ngươi? Tại sao không tham gia? Ta thấy ngươi cùng trên dùng kiếm kia ban nãy đánh nhau kịch liệt như vậy, chỉ sợ thù hận không nhỏ!“. Tiểu Long Vương nhếch mép nói.
“Ba bọn hắn lâm vào bại cục không giả, chỉ là ngươi có lẽ cùng nhìn ra cả ba người này ẩn dấu rất sâu, nếu muốn thật sự chặn giết bọn hắn thì mười ba kẻ đang đứng nhìn kia đều phải tham gia vào mới được, bằng không chỉ có thể đánh bại, việc chém giết gần như là không có khả năng!“. Ma Thanh Long lắc đầu nói. “Về phần thù hận ta sẽ tự tay trả không cần đến mấy tên tiểu nhân tự cho mình cường đại kia!“.
“Huh....“. Tiểu Long Vương nghe vậy thì cũng không nói nữa mà im lặng quan chiến. Côn Lân Diễn cùng Ô Kim Thái Vẫn giữ nguyên bản thể to lớn cùng đối thủ chém giết, lại thêm năm vị dị tộc thiên kiêu cũng đang dần dần phối hợp ép cho ba người Nhân tộc càng lúc càng khó khăn, tuy rằng chưa bạo nhưng nếu đánh lâu dài tiêu hao chiến chỉ sợ không giữ được.
“...“. Bầu trời như cũng đang phối hợp diễn, khắp nơi mây đen cuồn cuộn, lúc này lại có mưa rơi!
“Uỳnh!“. Đột nhiên một tiếng sắm to lớn vang lên, một đạo tia chớp màu vàng lấy tốc độ kinh khủng đánh về phía Thiên Nhân tộc thiên kiêu, đạo lôi điện này như có linh tính đánh thẳng về phía hắn!
“Trong mây có người...“. Không biết là ai đột nhiên hô lên nhưng khi nhìn len bầu trời mây đang cuồn cuộn kia lại không thấy gì. Đương nhiên với những kẻ đỉnh cấp Thiên kiêu thì khó có thể dấu.
“Hừ! Dấu đầu lòi đuôi, cút ra đây!“. Thiên nhân tộc thiên kiêu đột nhiên bị lôi điện đánh éo ren đầu đương nhiên không dễ, tuy rằng bị đánh lén không thành nhưng hắn vẫn như cũng cuồng nộ. “Vạn kim thiên kiếm!“. Hắn một tay hoá kiếm đâm lên đầu trời, áo choàng bên ngoài của hắn cũng đung đưa lên một lần, lập tức một cái cự kiếm kim sắc bóng mờ xuất hiện đánh lên bầu trời, nhìn như hắn đánh bâng quơ nhưng ai cũng nhìn ra hắn là đang tấn công người trong đám mây quỷ dị.
“Cức lôi!“. Trên bầu trời quả nhiên vang lên một tiếng lạnh lùng, không gian xung quanh Lôi linh khí như bị hút lại một phía hình thành nên một quả Lôi cầu chắn ngay trước mặt mũi kiếm, một cái Nhân hình lập tức xuất hiện, chỉ thấy hắn một ngón tay đang đặt lên lôi cầu!
Kẻ điều khiển tụ lại Lôi cầu là một thanh niên tầm hai lăm hai sáu khoảng chừng, áo màu lục, gương mặt góc cạnh rõ ràng, tóc đen tuỳ ý bay máu nhưng lại cho người ta cảm giác mỗi một sợi tóc liền chính là một tia lôi điện, hắn tu vi chỉ có Thánh tổ bước thứ tư nhưng đối mặt với một kích khủng bố của Thiên Nhân tộc thiên tài lại không chút nào sợ hãi.
“Lôi linh?“. Lập tức có người đưa ra nhận định.
“Lôi Thần tộc?“. Thiên nhân tộc thiên tài thấy kẻ đến hiện thân thì nhíu mày nói sau đó lạnh lùng nhìn sang Thần tộc hai vị Thiên kiêu đang đứng ở xa xa.
“Hắn không phải Lôi thần tộc tộc nhân!“. Thần Anh Tú nhíu nhíu mày nói. “Chỉ là hắn giống như kích phát huyết mạch thức tỉnh Lôi thần tộc huyết mạch thuần khiết“. Nàng có chút rung động nói. Khi ở Thái cổ Nhân tộc nhỏ yếu bị bắt nạt không giả nhưng bọn hắn lại có một ưu điểm đó là số lượng, lại có rất nhiều chủng tộc cường đại cường giả có quan hệ với nữ tử Nhân tộc sau đó sinh ra hậu duệ, cứ như thế kéo dài bên trong Nhân tộc đã rất ít Nhân tộc thuần huyết nhưng thay vào đó bọn hắn lại kế thừa rất nhiều chủng tộc cường đại huyết mạch, nếu có cơ duyên thì có một ngày vẫn là Nhân tộc nhưng lại huyết mạch phản tổ không kém những chủng tộc cường đại...
“Ta nghĩ nên mang tên này về để bốn vị kia xem xét!“. Thần Anh Thánh lạnh lùng nói.
“Bọn hắn đang tập trung đột phá lên Thánh tổ cảnh bước thứ bảy, vì chuyện này mà để bọn hắn xuất quan thì chúng ta làm sao có thể nhanh chống khống chế cục diện bên trong Hư thiên bí cảnh này?“. Thần Anh Tú nhíu nhíu mày nói.
“Mang hắn về đã, Thần tộc Cửu mạch đều rất ít người, thêm một cài nhiều một cái rồi...“. Thần Anh Thánh lại nói. “Để ta đem hắn không chế...“. Nói rồi hắn chầm chậm đi lên bầu trời.
“Nói nhảm! Bản linh tử chính là Nhân tộc! Các ngươi còn đợi gì nữa, Dị tộc muốn dùng đông hiếp ít thì chúng ta cho chúng biết thế nào là dùng đông hiếp ít!“. Thanh niên đang điều khiển lôi điện vàng kim lạnh lùng hét lớn. Theo hắn một tiếng hét lên thì xung quang hơn hai vạn dặm Nhân tộc có đến chín thành người tỏa ra tu vi sau đó lao về phía đang đánh giết, lập tức mấy vị dị tộc Thiên kiêu lại bị vây lại, chỉ khác là Nhan tộc đám người chạy đến tu vi cao thấp không đều, cao có Thánh tổ bước thứ tứ, thấp chỉ có Thần chút cảnh mà thôi, tuy nhiên số lượng lại không dưới một vạn người! Voi cùng nhiều!
“Hử?!?!...“. Dị tộc thiên kiêu cũng ngờ đến Nhân tộc lại làm ra một bước này, thông thường kẻ có tu vi thấp sẽ không hướng kẻ có tu vi cao hơn khiêu chiến, hành động này không khác chết bao nhiêu, đương nhiên có nhiều kẻ “nhiệt huyết” dư thừa lại khác.
“Một đám kiến hôi! Muốn chết!“. Tình hình đột nhiên thay đổi khiến cho đám Dị tộc thiên kiêu đang vây công Nhân tộc ba người lâm vào chút lúng túng nhưng rất nhanh liền bình thường lại, một kẻ trong đó lập tức xuất thủ đánh về phía đám người đang lao lên.
“Xông lên! Chém chết bọn chúng...“. Có người như một cái bà cô bán rau đang rao vặt nói, đây đương nhiên là một cách đề cao sĩ khí.
“...“. Nhìn đạo công kích sắp đánh về phía mình thì đám người một phía đó đều vận chuyển lực lượng định một lần hợp lực với nhau công kích cản một một đòn kia, bất chợt lại có một người trung niên xuất hiện trước đám người.
“Hừ!“. Hắn hừ lạnh một tiếng sau đó đứng như trên đất bằng giữa không trung, tay trái co lại để bên hông, tay phải buông lỏng trước người sau đó nhẹ nhàng nâng lên như đang xoay tròn, nhìn chậm chạp vô cùng nhưng lại không nhìn thấy quỹ tích tay hắn chuyển động. “Tu la võ thiên thủ!“. Hắn nhỏ một tiếng.
“Kịch!“. “Ầm!“. Đạo công kích đánh lên thì trung niên nhân cũng đánh ra công kích đối chọi, lấy hắn chỉ có Thánh tổ bước thứ năm tu bi lại trực diện một đòn của Thánh tổ bước thứ sáu, có thể thấy hành động này không có bao nhiêu sáng suốt. Hai tiếng trầm đục vang lên, trung niên thân hình vẫn bất động như núi cản lại một đạo công kích...
“Các ngươi dị tộc muốn phá ước định?“. Trung niên nhân lạnh lùng hỏi đám người dị tộc.
“Ha ha! Chỉ có bên ngoài đám người yếu kém mới cùng các ngươi Nhân tộc có hiệp định, đặt lên người bọn ta chính là vô nghĩa!“. Người vừa xuất thủ có chút kinh ngạc sau đó cười lạnh. “Ngươi cũng nén là một cái Thiên tài Nhân tộc, mà không, bọn ta nên tru diệt tất cả các ngươi!“. Hắn đổi giọng nhung mười ba vị Thiên kiêu đang đứng nhìn kia. “Các ngươi còn muốn chờ cái gì!“.
“Ta chỉ cần tên này! Các ngươi có thể tự nhiên!“. Thần Anh Thánh đang đi về phía thanh niên điều khiển Lôi điện chỉ chút nói, giống như trên kia chắc chắn nằm trong tay hắn vậy.
“Ngươi muốn chết thì có thể định đến hắn!“. Lúc này bất chợt Ma Thanh Long lại mở miệng lạnh lùng hướng Thần Anh Thánh nói.
“Hử? Chuyện của Thần tộc ta ngươi cũng muốn quản?“. Thần Anh Thánh đương nhiên cũng không ngờ được có kẹt đam trực diện nói Thần tộc hắn như vậy, cho dù hôm nay Thần tộc hắn mới chỉ nổi lên một chút tảng băng chìm trong Hư thiên bí cảnh này mà thôi nhưng chỉ cần như vậy bọn hắn đã cường đại hàng đầu trong các tộc rồi, nếu là toàn bộ đi ra tin tưởng muốn cùng bọn hắn ganh đua chỉ có Ma tộc, về phần Nhân tộc, Yêu tộc hắn quả thật không xem vào đâu.
“Ta không quan tâm ngươi là cái gì chủng tộc, hắn ngươi không được đụng đến!“. Ma Thanh Long lạnh lùng nói. “Ngươi có thể thử!“.
“Hắc! Vậy để ta xem ngươi làm sao cản!“. Thần Anh Thánh giống như bị kích nộ nhưng lại tăng lên cước bộ đi về phía thanh niên đang điều khiển lôi điện kia.
“Hừ!“. Ma Thanh Long cũng lập tức phi thân lên lao về phía đó.
“Hừ! Tà ngục trấn thiên kinh! Thời gian ngưng đọng!“. Chỉ là lúc này lại vang lên một tiếng gầm lớn, thời gian sau đó lập tức như vũng bùn, rất thảy mọi người xung quanh chỗ này hơn hai vạn dặm liền cảm thấy toàn thân lâm vào vũng bùn, việc đi chuyển vô cùng khó khăn!
Tác giả: Đế Thanh
Nguồn: