Lục Ma tinh từ khi bị phóng ấn thì sau gần một tháng mới bị người vô tình phát hiện, hắn cảm thấy Lục Ma tinh bên ngoài tồn tại một loại lực lượng vô cùng cổ quái thế nhưng cũng rất cường đại, Lục Ma tinh bị nó bao phủ không hề có chút nào liên hệ với bên ngoài, vị này thử câu thông thì các loại vật chất hay năng lượng tiếp xúc cái kia cổ quái lực lượng thì đều tan biến không lưu lại chút nào, đến đây hắn đã đem tin này truyền đi. Ban đầu cũng không có nhiều người tin thế nhưng ngày càng nhiều người xác nhận là sự thật, không lâu sau đã không ngừng có cường giả đến đây tra xét, kết quả Thánh tổ hàng lâm công kích cũng chỉ làm cái kia bao lại Lục Ma tinh lực lượng có chút gợn sóng mà thôi rồi cũng lập tức tan biến, có vài vị Thánh tổ cũng đến đây công kích thế nhưng bọn hắn đều rất nhanh rời đi, đơn giản loại kia lực lượng có thể uy hiếp bọn hắn tử vong! Bọn hắn kết luận là có Đại năng siêu cấp hạ xuống lực lượng phong ấn lại Lục Ma tinh cho nên cũng không muốn đi chọc cái kia đại năng, theo đó nơi này cũng trở thành một cái cấm địa! Tuy nhiên theo đó nơi này cũng trở thành nơi cho nhiều người đến đây cảm ngộ loại kia lực lượng đạo vận, nghe nói có cả Thánh tổ cấp đại năng cũng ở trong bóng tối cảm nhận ah! Một cái Thánh địa cùng cấm địa song song mà thành, nơi này cũng theo đó mà cấm tranh đấu! Dĩ nhiên chuyện này là sau đó một vài năm.
Ma Luyện một đường khống chế thiên thạch hướng về Nguyên mộc tinh lâm tốc độ không ngừng tăng lên, trở thành một ánh lưu quanh vượt qua tinh không, từ ngày rời đi cái kia Huyền Thiên đại lục đến lúc này đã gần một tháng, Vũ Thiên Quân rút cục đã tỉnh lại.
“Không sai biệt lắm! Ma Luyện, ngươi đi hướng kia một chút”. Vũ Thiên Quân mở mắt chỉ về một phương hướng nói với Ma Luyện, hắn đã thấy Băng linh thể thứ hai. Ban đầu hắn định quay lại Liệt thần tinh vực mang đi Tần Thanh Thanh thế nhưng hắn lúc này không muốn hiện thân do đó bỏ qua, hắn quyết định tìm lấy một cái băng linh thể khác!
“Vâng! Thiếu gia!”. Ma Luyện tuy rằng không biết Vũ Thiên Quân là dùng cái gì thủ đoạn mà tìm thấy Linh thể thế nhưng hắn biết, Thiếu gia sẽ không cảm nhận sai.
“Các ngươi đã hiểu con đường tu hành ah?”. Vũ Thiên Quân quay sang nói với bọn người Linh thể, phân biệt là Yến Linh Nhi thủy linh thể, Lục Vân Chính Địa linh thể, Hỏa Vân Phong Hỏa linh thể, Mộc Hưng Thế Lôi linh thể, Mộc Ly ẩn mộc linh thể, Phong Đạo Linh Phong linh thể và Hồ Vũ Kim linh thể. Hắn muốn thu thập các loại linh thể vì hắn theo cái kia Ma đạo (Lão chủ nhân của cái Ma long thành) kí ức truyền thừa, bát đại linh thể rất có thể là hậu nhân của bát đại chi nhánh Thần tộc thái cổ, lấy hắn Thần mạch bản nguyên tinh huyết tin rằng sẽ có thể kích phát bọn hắn huyết mạch phản tổ, khi đó bát đại linh thể đã là đại diện của bát đại thần tộc Thái cổ ở thời đại này ah, thiên phú, thể chất của bọn hắn chính là đỉnh phong trong tinh không!
“Cũng đã hiểu đôi chút, Thiếu gia!”. Mấy người này có người ban đầu cũng không phục Vũ Thiên Quân thế nhưng thấy hắn thủ đoạn thì cũng kính sợ không thôi.
“Huh! Sau khi trở về ta giúp các ngươi kích phát linh thể cùng huyết mạch lại bắt đầu tu luyện, các ngươi đừng để ta phải thất vọng!”. Vũ Thiên Quân nhìn bọn hắn nghiêm nghị nói, bọn hắn ngày sau chính là nhóm người đầu tiên mà hắn bồi dưỡng lên đi thủ hộ Vũ gia nên tuyệt đối không được có sai sót.
“Dạ! Thiếu gia!”. Bọn người kia không có ý kiến.
“Ta không lừa dối các ngươi, các ngươi là ta muốn bồi dưỡng nên sau này thủ hộ gia tộc người thân của ta nên ta hi vọng ngày sau các ngươi không nên làm ra sự tình ta không muốn thấy, khi đó ta sẽ không nương tay!”. Vũ Thiên Quân quyết định nói ra chuyện xấu trước. “Huh! Các ngươi yên tâm! Đây chỉ là trường hợp xấu nhất, chỉ cần các ngươi không phản bội cũng như làm nguy hại đến tộc nhân của ta, ta sẽ toàn lực tài bồi các ngươi lớn lên, để các ngươi có năng lực đi báo thù nếu có sau đó để các ngươi toàn tâm toàn ý mà thủ hộ ta gia tộc!”. Hắn nhàn nhạt nói tiếp.
“Thiếu gia! Ta người này không có gì rằng buộc, sau này sẽ đi theo ngươi đến cùng!”. Lục Vân Chính đi đầu nói ra.
“Mạng ta và muội muội do ngài cứu, sau này ta thề chết cũng bảo hộ ngài tộc nhân chu toàn!”. Mộc Hưng Thế cũng lạnh lùng nói. “Ta cũng theo đại ca ca!”. Mộc Ly cũng chen vào nói.
“Trả thù xong, ta cái mạng này là của ngươi!”. Phong Đạo Linh nói.
“Ha ha, ta cái này cũng tạm thời chưa có cái gì vướng mắc, ngươi là người đưa ta đến con đường tu hành, ta chắc chắn không để ngươi thất vọng!”. Hỏa Vân Phong nhàn nhạt nói, có thể tu luyện hắn đã không mong gì hơn.
“Ta, Ta cũng đi theo Thiếu gia!”. Hồ Vũ có chút rụt rè nói, tên này có vẻ sợ người lạ ah.
“Ta ...cũng theo ngươi!”. Yến Linh Nhi cuối cùng nói ra, nàng có chút đỏ mặt, có vẻ không hợp cảnh ah.
“Huh! Tốt! Đợi ta đi đón một cái đồng bạn của các ngươi, chúng ta sẽ đến Nguyên mộc tinh lâm tu luyện!”. Vũ Thiên Quân cười nói, hắn tin bọn người này sẽ không phản bội, thậm chí là không dám phản bội hắn!
“Ma Luyện! Dừng chỗ này đi, cái kia tinh cầu rồi!”. Vũ Thiên Quân nhìn phía trước Tinh cầu nói, cái kia tinh cầu cũng không lớn, thế nhưng cũng khá phồn thịnh, xem như là một cái tinh cầu tầm trung ah. “Đợi ta ở đây!”. Vũ Thiên Quan nói rồi tung người nhảy về phía cái kia tinh cầu.
“...’. Bọn người thấy Vũ Thiên Quân rời đi thì cũng riêng phần mình trò chuyện, gần một tháng này bọn hắn xem như đã quen thuộc ah.
Vũ Thiên Quân một đường lao thẳng đến cái kia tinh cầu như một cái lưu tinh đâm xuống tinh cầu đó một mạch rơi vào một cái tiểu viện thanh tịnh.
“Ah... Ngươi là ai?”. Một thiếu nữ nhìn thấy Vũ Thiên Quân đột nhiên từ trên trời đi xuống, áo trắng tung bay xuất trần thì kinh hô lên.
“Ha ha, ngươi đoán xem ah?”. Vũ Thiên Quân cười nói. Thiếu nữ này cũng tầm tuổi hắn mà thôi.
“Ngươi là thần tiên sao?”. Thiếu nữ ánh mắt sáng lên chăm chú nhìn Vũ Thiên Quân, nàng biết chỉ có Thần tiên mới có thể bay lên bầu trời ah, phi thiên độn địa, không gì không làm được!
“Ồ? Xem là thế đi! Ngươi có muốn hay không cũng làm một cái Thần tiên?”. Vũ Thiên Quân cười nói, Mộc gia huynh muội cũng xem tu giả là Thần tiên ah.
“Muốn! Phụ vương không cho ta đi ra bên ngoài, ngươi có thể mang ta đi sao?”. Nàng con mắt có chút long lanh nhìn Vũ Thiên Quân, Kỳ thực nàng không biết cái kia Phụ vương của nàng cũng là một cái “Thần tiên” không yếu ah.
“Ha ha, tốt ta liền mang ngươi đi!”. Vũ Thiên Quân cười cười, đỡ đi bao nhiêu phiền toái hắn cũng thấy khỏe ah.
“Ta trốn đi Phụ vương không trách ah?”. Nàng như hơi sợ hỏi.
“Ha ha, hắn mong ngươi có thể trở thành “Thần tiên” còn không kịp, như thế nào lại cản ngươi đi”. Vũ Thiên Quân đã nhìn ra nàng đan điền hàn khí cường đại, nếu không có biện pháp để nàng tu luyện sớm muộn nàng cũng bị đông lại kinh mạch mà chết ah. Phụ vương nàng phong ấn chí dương lực lượng bên trong nàng cùng để nàng ở cực dương chi địa này cũng chỉ giúp nàng sống dài thêm vài năm thôi.
“Là thế ah...”. Nàng như có điều suy nghĩ. “Để ta để lại cho người phong thư ah!”. Nói rồi nàng chạy vào tiểu viện, rất nhanh liền đi ra.
“Huh! Để thêm vật này vào trong thư ah, tin tưởng hắn sẽ đồng ý cho ngươi đi với ta”. Vũ Thiên Quân đưa cho thiếu nữ một cái mộc bia khắc chữ “Vũ” nói. Hắn phong ấn một đạo Luân hồi lực lượng trong đó, tin tưởng cái kia Phụ vương sẽ hiểu.
“Há! Tốt!”. Thiếu nữ không suy nghĩ nhiều lập tức liền đồng ý. Nha đầu này cũng quá dễ bị lừa đi. Vũ Thiên Quân thầm nghĩ.
“Đi thôi!”. Vũ Thiên Quân vung tay lên, khí cơ quấn lấy thiếu nữ bay lên trời.
“Oa... Đây là bay lên trời ah”. Thiếu nữ nhìn xuống bên dưới hưng phấn nói.
“Sau này ngươi cũng biết bay ah! Đúng rồi! Ngươi tên là gì?”. Vũ Thiên Quân còn chưa hỏi tên đây.
“Há! Ta tên là Trần Hiểu Linh! Ngươi đây?”. Thiếu nữ hỏi lại.
“Ha ha, Bản thiếu gai tên Vũ Thiên Quân!”. Hắn cười nói.
“Há! Cũng không có gì đặc biệt nha!”. Trần Hiểu Linh lẩm bẩm.
“Ha ha, sau này ngươi sẽ biết tên của ta có cái đặc biệt!”. Vũ Thiên Quân cười cười.
“Để xem...”. Trần Hiểu Linh có chút không phục nói.
“Ha ha, đi gặp máy cái khác “Thần tiên” ah?”. Vũ Thiên Quân cười. Hắn đã có đủ bát đại linh thể. Kế hoạch bồi dưỡng thế lực của hắn đã có thể bắt đầu rồi, từ sau dưới tay hắn có thêm một nhánh thủ hạ: Bát đại linh tử!
Vũ Thiên Quân mang theo Trần Hiểu Linh đi thẳng đến cái kia Thiên thạch mà không có một cản trở nào, chưa đến nửa canh giờ hắn đã đến.
“Đi thôi! Về Nguyên mộc tinh lâm! Ha ha, mười năm sau lại cho các ngươi đi ra ngoài quấy lên cái này tinh không!”. Vũ Thiên Quân nhìn tám cái linh thể cười nói. Hắn thế lực đã thành hình, chỉ còn chờ bọn hắn đủ cường đại lên mà thôi.
“Vâng! Thiếu gia!”. Ma Luyện bọn người mười cái cường giả hưng phấn hô to, bọn hắn máu đã có chút sôi lên, Thiếu gia đã muốn một ngày không xa bắt đầu chinh chiến Tinh không ah! Bọn hắn cũng không dám nghĩ ngày này nhanh đến như vậy!
“Quấy lên tinh không...”. Mấy cái linh thể hưng phấn đến mặt đỏ bừng, bọn hắn còn chưa hiểu hết ý của Vũ Thiên Quân thế nhưng chỉ tưởng tượng không lâu sau bọn hắn sẽ cùng đám gọi là Thiên tài yêu nghiệt tranh phong là cỡ nào phong thái? Chỉ có Trần Hiểu Linh là không hiểu mà thôi. “Cái gì là quấy lên tinh không?”.